Đội quân cuối cùng cũng xuất phát, thế nhưng bởi vì tiến nhập biên giới Đông Ly, dựa theo phong tục, bọn thị vệ thỉnh Minh Mị ngồi vào cỗ kiệu đỏ thẫm, còn Bùi Thiên Huyễn đã bị an trí trong mã xa.
Minh Mị ngồi trong cỗ kiệu, thường xuyên xốc kiệu liêm lên nhìn về phía mã xa đằng trước đang đi từ từ.
Hắn tâm đã bay đến bên trong mã xa, chỉ là chốc lát không thấy tiểu tử kia, Minh Mị đứng ngồi không yên, gọi Vu Hương Hương đang đi bên cạnh cỗ kiệu, “Huyễn thân vương…”
“Huyễn thân vương điện hạ mạnh khỏe, trong mã xa có người chiếu cố hắn, công chúa điện hạ không cần lo lắng…” Vu Hương Hương trả lời từng câu từng chữ, thần sắc lãnh đạm, trong lòng đã là rất khách sáo với ân công, làm gì có người nào mà cứ cách một nén nhang lại hỏi Huyễn thân vương thân thể an khang không? Cứ như vậy không bị người nắm được nhược điểm mới là lạ!
Bùi Thiên Huyễn sau khi uống chén thuốc vào, sốt cao dần dần lui xuống, người cũng thanh tỉnh rất nhiều, nhưng thân thể cứ như nhũn ra, không tiện hoạt động.
Lúc đoàn xe tiến nhập biên giới Đông Ly, nhiệt độ không khí cũng thay đổi hài hòa hơn, không khí cuối thu, làm Bùi Thiên Huyễn rất thích, nâng mành thưởng thức mỹ cảnh ngoài cửa sổ đang chuyển động.
Trên đường khua chiêng gõ trống, Bùi Thiên Huyễn nhìn về cỗ kiệu đỏ thẫm phía sau, vừa nghĩ công chúa mỹ nhân sắp trở thành Vương phi của y, cũng không vui sướng như ban đầu, trái lại còn là 1 bụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-cong-vo-luoc-chi-nhi-nhan-duyen-thu/85508/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.