“Hoàng huynh! Hoàng huynh!” Huyễn thân vương Bùi Thiên Huyễn chạy ào vào tẩm cung của Đông Ly vương, Đông Ly vương hốt hoảng vội vàng chỉnh lý quần áo, buông người dưới thân ra, đứng thẳng người lên.
Liễu Thu Vũ thở phào nhẹ nhõm, kéo lại y phục của mình, mặt đỏ bừng.
Bùi Thiên Huyễn nhìn cũng không nhìn hai người đang quẫn bách kia, trực tiếp đem bọn họ coi là không khí, Bùi Thánh Ngữ cũng rất là hối hận rằng hắn đã cho Bùi Thiên Huyễn quyền xuất nhập tự do.
“Huyễn nhi!” Lúc này, ngoài cửa lại tiến vào một người, một đường kéo Bùi Thiên Huyễn lại, nhưng khi hắn ngẩng đầu thấy Đông Ly vương cùng Liễu thái sử, cũng không khỏi đỏ mặt, chỉ có thể quỳ xuống thỉnh tội, “Bệ hạ…”
“Bệ hạ, hạ, hạ quan tạm thời xin cáo lui…” Liễu Thu Vũ chỉnh lý xong y phục đang mất trật tự của mình, vội vàng hướng Đông Ly vương cúi đầu, tâm còn đang đập loạn, vừa nãy thực sự là rất nguy hiểm!
Đông Ly vương vẻ mặt lo lắng, vất vả lắm mới bắt được Liễu Thu Vũ, thiếu chút nữa là có thể đem tiểu tử kia ăn sống nuốt tươi đến kiền mạt tẫn, thế nhưng hết lần này tới lần khác đều là bị người phá hỏng!
“Ngươi đứng lại đó cho ta!” Đông Ly vương lạnh lùng ra lệnh một tiếng, làm cho Liễu Thu Vũ đang muốn đứng lên rời đi sợ đến nỗi cả người run lên, liền quỳ xuống, cúi đầu, không dám hé răng.
Bùi Thánh Ngữ nhìn về phía đệ đệ hắn, Bùi Thiên Huyễn thoạt nhìn tựa hồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-cong-vo-luoc-chi-nhi-nhan-duyen-thu/3077383/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.