Đôi mắt diễm lệ của người con gái cứ đăm chiêu nhìn về phía ngoài. Chuyến bay mà cô đang đi chuẩn bị hạ cánh. Hai năm trôi qua, đây là quãng thời gian quan trọng khiến cho bản thân thay đổi rất nhiều. Lúc này về nước, cô sẽ phải chuẩn bị cho mình một con đường mới. Mọi thứ có vẻ thay đổi là vậy nhưng tâm tư trong lòng của mình vẫn còn bị vướng mắc.
- Thôi nào Lưu Tuệ Yên, mình phải cố gắng tập trung vào công việc hiện tại chứ đừng lơ đãng. Năm tháng đã trôi qua rồi, sao lại nghĩ đến những điều đó cơ chứ.
Để không bị phân tâm, Tuệ Yên xem qua giấy tờ cho dự án sắp tới. Về đến nơi, cô sẽ phải tới tập đoàn đó cho kịp ngày hoàn thành trang phục. Mọi chuyện cũng coi như là bình thường nhưng tại sao mình cứ thấy cấn cấn. Cứ có cảm giác bản thân sắp gặp lại người quen nào đó vậy.
CEO của tập đoàn mà Tuệ Yên hợp tác vẫn là một bí ẩn vì người này không lộ mặt. Còn có một thông tin, đây là nơi vừa mới thành lập nhưng nhờ vào khoản hỗ trợ nào đó phía sau mà rất nhanh sau đó đã thành công. Cũng coi như tò mò của mình sẽ được giải đáp qua vài ngày sắp tới.
- Khó hiểu nhỉ, người này chưa từng cho ai biết mặt của mình ư?
________________________________
Bầu không khí bỗng chốc trở nên vô cùng căng thẳng. Đường Sâm nhìn người phía trước mà không khỏi cau có. Mãi mới gọi được cháu trai của mình đến nhà mà bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-con-thuong-nho-em/3377440/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.