Những dòng chữ này, phút chốc làm Đường Vu Dịch không thể tin vào mắt mình. Vậy là bấy nhiêu ngày tháng nay, anh vẫn chấp niệm rằng cô đã đổi lòng nhưng có ai ngờ cô vẫn còn tình cảm với mình. Chia tay là vì lý do xưa kia mẹ anh đã tìm gặp cô ấy, muốn cả hai người chấm dứt quan hệ. Vì muốn anh có một tương lai tốt đẹp hơn hay sao, thật là nực cười. Không liên hôn với Trình thị thì tập đoàn anh quản lý vẫn pháp triển cơ mà.
Khi đọc hết cuốn sổ này, anh khẽ gấp nó lại. Không hiểu sao đôi mắt của mình đã đỏ hoe từ lúc nào không hay, tâm tư càng lúc càng trở nên hỗn loạn. Chỉ vì một câu nói, mà người con gái anh yêu muốn rời xa anh. Muốn bản thân coi cô như người phụ nữ nay thích mai lại chán.
Sao cô không nói, nếu lúc đó Tuệ Yên nói ra thì Vu Dịch chắc chắn tìm cách để gia đình chấp nhận. Anh bây giờ mới thừa nhận rằng, mình vẫn yêu cô, yêu cô rất nhiều. Tuy rằng chia tay anh không can tâm nhưng mỗi khi được gặp lại cô, những rung cảm càng lúc càng nhiều.
- Tuệ Yên, sao em ngốc vậy. Em định để tôi hiểu lầm đến bao giờ. Rốc cuộc em đã đi đâu, tôi sai rồi em quay lại với tôi được không?
Nếu hôm nay không thấy cuốn sổ này, anh chắc mãi không hiểu được lý do mà Tuệ Yên năm đó đã chia tay với mình, hóa ra người đàn ông đi cùng cô chính là Thường Quân. Anh ta giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-con-thuong-nho-em/3374484/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.