Nghe đến câu này, không hiểu sao anh nổi da gà. Dường như mỗi lần Nhu Mễ hay tỏ ra đáng yêu, anh thật sự rất chối mắt. Tuy vậy nhưng giờ đây mình đã thừa nhận tình cảm với cô ta thì làm sao lại tỏ ra khó chịu vì bộ dạng này cho được.
- Ừm, anh sẽ thường xuyên gọi cho em mà. Nào, chúng ta lên xe thôi nhé, sắp đếm giờ bay rồi.
- Dạ vâng, thưa chồng tương lai của em.
Đợi đến khi cả ông nội và Trình Nhu Mễ lên xe, anh mới bắt đầu đóng cửa. Ngay lúc đó, đột nhiên Vu Dịch cứ cảm thấy có cái gì phía sau nên đã quay lại.
Mọi thứ vẫn vậy, chỉ toàn là cảnh vật chứ không lấy một bóng người. Thiết nghĩ bản thân đã suy nghĩ nhiều và hay đề phòng rồi, làm sao lại có ai theo dõi lúc này.
Đợi đến khi chiếc xe bắt đầu di chuyển rồi hoàn toàn rời khỏi, Lưu Tuệ Yên mới bắt đầu từ trong nhà bước ra. Đồ đạc cô đã sắp xếp xong, giờ đây cô ra ngoài sân chuẩn bị dọn dẹp thì lại bắt gặp cảnh tượng một người đàn ông cùng với chiếc xe con đã ở đó từ bao giờ.
Bóng dáng này thật sự rất quen thuộc, dường như thoáng qua thật sự rất giống người ấy. Đến khi anh ta quay lại thì Tuệ Yên hốt hoảng mà lấp ở một chỗ nào đó.
- Vừa nãy là, có phải là Đường Vu Dịch hay không? Thật sự ông ấy có quen biết anh ta hay Vu Dịch chính là người thân của ông?
Trước kia,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-con-thuong-nho-em/3362651/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.