Từ lúc gặp lại Hạ Thường Quân đến giờ cũng đã qua hai ngày. Lưu Tuệ Yên vẫn còn phân vân về việc có nên chấp nhận hay từ chối lời mời của anh để học ngành thiết kế hay không.
Còn một chuyện khiến cô không khỏi nhức đầu, dạo này Tuệ Yên cũng hay tìm kiếm một công việc mới nhưng thật bấp bênh làm sao. Các công ty lớn nhỏ mà cô xin vào đã đầy đủ nhân viên, họ không muốn tuyển thêm. Vậy nên cơ hội việc làm của mình càng ngày càng khép lại.
Có khả năng cao rằng một lần nữa lại phải phiền đến Thường Quân. Đúng là cô rất thích vẽ, tạo ra những bộ trang phục theo trí tưởng tượng. Chỉ cần có khách hàng mặc chúng, Tuệ Yên lấy đó là niềm vui của mình.
Hay bản thân cứ thử một lần theo đuổi ước mơ xem sao, thành công hay thất bại mình sẽ sẵn sàng đón nhận.
" Cũng đã đến lúc mình phải đưa ra quyết định rồi ".
- Tiểu Yên à, sao cháu vẫn còn đứng ở đây vậy. Hình như cháu có chuyện gì đúng không?
Trông thấy cháu gái mình cứ đứng thẫn thờ, có vẻ như Tuệ Yên đang suy nghĩ điều gì đó khiến bác gái không khỏi thắc mắc. Lạ thật, từ sáng đến giờ cô có vẻ không được tập chung cho lắm thì phải.
Sau khi nghe thấy tiếng gọi, cô mới nhận thức được rằng mình đang khiến cho bác gái lo lắng. Tuệ Yên chấn chỉnh lại bản thân rồi nở nụ cười thật tươi.
- Dạ, không có chuyện gì đâu bác.
Đúng lúc đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-con-thuong-nho-em/3360655/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.