Ngồi trong xe, Lưu Tuệ Yên có gặng hỏi rằng rốt cuộc anh muốn đưa cô đi đâu. Đường Vu Dịch chỉ nói qua là có chuyện cần nói nên hãy tìm quán cafe để bàn bạc.
Mà nghĩ lại cũng trùng hợp thật, vừa ra khỏi nhà hàng được một lúc lại gặp anh. Không lẽ do vô tình nhìn thấy hay Vu Dịch đã biết chỗ mình làm việc mà tìm đến.
Cuối cùng cũng đến điểm hẹn, quán cafe này cách chỗ nhà cô cũng không xa. Hai người ngồi đối diện với nhau, Đường Vu Dịch bỗng nhiên lấy từ trong túi áo của mình một phong bì, bên trong không biết đựng thứ gì mà trông có vẻ rất dày. Anh khẽ đặt chúng trước mặt Tuệ Yên.
- Tuệ Yên, cô hãy mở ra xem đi.
Cô nhìn anh hơi nghi hoặc, vì cũng tò mò nên cô cũng thử mở chúng ra. Trời ơi, cô xén giật mình vì bên trong đều là tiền mặt, rốt cuộc tại sao anh lại đưa cho mình thứ này.
- Đây...đây là tiền mà? Đường tổng, anh đưa cho tôi thứ này làm gì?
Đường Vu Dịch khẽ nở nụ cười, sau đêm hôm ấy anh đã tính toán cả. Dù sao hai người chẳng còn là gì của nhau, cũng không nên để Tuệ Yên chịu thiệt.
- Cô cứ cầm lấy số tiền này đi, nếu cần thêm hãy liên lạc với tôi qua số này. Hãy coi như đây là tiền bồi thường của tôi vì đêm hôm đó đã không kiềm chế được mà làm chuyện đó với cô.
Thì ra nguyên do mà đích thân Đường Vu Dịch tìm gặp là đây, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-con-thuong-nho-em/3360647/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.