Hóa ra hôm đó Nhu Mễ cũng có mặt, ngờ ngợ anh đoán được cô ta chính là kẻ đằng sau đã lên kế hoạch cho Giang Chí. Tâm cơ của cô ta cũng khó lường, chỉ để anh cảm thấy chán ghét Lưu Tuệ Yên mà chấp nhận làm nhiều điều để hạ báng cô ấy.
- Cô nếu hết chuyện để nói thì giữ im lặng đi, tiếp xúc hay dây dưa với người nào thì cô có quyền cấn cản tôi sao. Còn nữa, chuyện của Lưu Tuệ Yên không liên quan đến tôi, hãy nhớ cô ta muốn làm gì thì mặc.
Nếu được vậy thì tốt, tạm thời cái gai trong mắt được gạt bỏ sang một bên. Trình Nhu Mễ khẽ mỉm gỡ bỏ dây an toàn của xe ô tô rồi cất bước đi xuống.
- Anh...thôi được rồi đến Trình gia rồi đó. Em về đây, anh đi đường nhớ cẩn thận.
Ngay cả một cái đáp lời chào tạm biệt Đường Vu Dịch cũng không nói, anh nhanh chóng quay xe rồi rời đi. Trình Nhu Mễ khẽ lắc đầu ngao ngán vì anh lúc nào cũng giữ thái độ không mấy thiện cảm như vậy.
- Thôi không sao, ông nội anh ấy đã về nước rồi. Ngày mai mình sẽ đến nhà hàng xác nhận xem lão già Giang Chí với cô ta có ở phòng số tám hay không.
______________________________
Vừa mới tối hôm qua bị bà vợ mắng một trận nên sắt mặt hôm nay của Giang Chí kém sắc hẳn. Vợ người ta hiền thục bao nhiêu thì vợ mình như sư tử hà đông, phen này mà để bà ta phát hiện mình lang vãi ở những nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-con-thuong-nho-em/3360644/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.