Chưa kịp để cô ta đáp lời thì cô đã rời khỏi, Nhu Mễ cũng không lấy làm quan tâm mà cười thầm trong lòng. Giờ đây, Tuệ Yên đã làm việc tại nhà hàng mà ba đang làm chủ thì tương lai vẫn còn chạm mặt nhiều lần. Thật ngu ngốc, đã biết bản thân không có thiện cảm mà vẫn vào đây, để rồi xem ngày tháng còn lại mình sẽ làm gì Tuệ Yên tiếp theo. Chắc chắc, công việc sẽ chẳng suôn sẻ.
- Cô ta là nhân viên mới của công ty sao quản lý Giang? À mà hình như vừa nãy tôi quan sát, có vẻ ông rất thích Lưu Tuệ Yên thì phải?
Bị nói trúng tim đen, lão khẽ gượng ngùng. Quả thật, chuyện gì cũng không qua mắt được tiểu thư của Trình gia. Bây giờ mà thừa nhận liệu Trình Nhu Mễ có đi mách với vợ mình chuyện này không, ăn vụng bị bắt quả tang thì mất mặt làm sao. Hơn nữa, bà ấy giống như cọp vậy, chắc chắc mình sẽ bị một trận tơi bời.
- Hả, tiểu thư nói gì vậy ạ. Làm sao tôi lại đi thích cô ấy chứ, tôi có vợ rồi mà. Vừa rồi tôi chỉ xem Tuệ Yên làm việc như thế nào thôi chứ không có ý đồ gì hết. Người suy nghĩ quá rồi đó.
Biểu hiện trên mặt ông ta lộ rõ là đang nói dối thế kia vậy mà vẫn khăng khăng từ chối. Thật là không hiểu nổi. Nhưng không sao, phải nhẹ nhàng với Giang Chí thì lão mới tin rằng mình chỉ có ý định giúp mà thôi.
- Trời ơi, ông không cần căng thẳng vậy đâu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-con-thuong-nho-em/3360637/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.