Đi được năm phút, xe dừng ở một quán mì.
Dịch Sơ Ngữ đi vào phía sau Tiêu Sở Ngôn, anh đột nhiên quay đầu lại: "Em là thuộc hạ của tôi sao?"
"Hả?" Sau nửa giây, Dịch Sơ Ngữ nói: "Không phải."
"Vậy tại sao em cứ phải đi phía sau tôi?"
"À..."
Dịch Sơ Ngữ tiến lên, hai người song song đi vào tiệm mì.
Một người phục vụ đến, đưa cho họ thực đơn.
Có thể là đã qua giờ cơm tối nên quán mì cũng ít người hơn, chỉ có vài bàn có khách, còn lại trống trơn.
Gọi món xong, Tiêu Sở Ngôn đứng dậy cầm lấy một cái chén nhỏ trước mặt, bưng giấm bên cạnh lên, rót vào chén, đẩy sang phía Dịch Sơ Ngữ, động tác rất tự nhiên.
"Sao anh biết tôi thích ăn giấm?" Dịch Sơ Ngữ ngây người hỏi.
Không nói lời nào, anh lấy ra hai đôi đũa dùng một lần, đưa cho Dịch Sơ Ngữ một đôi, khẽ nhếch miệng.
Xung quanh có chút ồn ào, những bàn bên cạnh đang tán gẫu sôi nổi, chỉ có bàn của họ là có vẻ yên tĩnh.
Ngay khi Dịch Sơ Ngữ còn tưởng rằng anh sẽ không trả lời, một giọng nói trầm thấp khàn khàn vang lên.
"Những chuyện trong khứ tôi đều nhớ rất rõ."
Dịch Sơ Ngữ nhìn anh, mái tóc ngắn gọn gàng đang áp lên trán, ngọn đèn vàng trên đầu càng làm cho khuôn mặt tuấn tú của anh trở nên rõ ràng hơn.
Vì lý do nào đó, giọng điệu của anh có vẻ như đang rất bất mãn.
Có phải vì lần cả lớp đang làm sủi cảo, cô bất cẩn làm đổ giấm lên người anh, nên anh còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-con-rung-dong/283807/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.