Tiêu Sở Ngôn rửa sạch một cái chén nhỏ, lấy ấm đun sôi một chút nước, lại rót ra cái chén.
Đặt chén nước bên cạnh đĩa rau xanh, anh dùng ngón tay gõ vào mặt bàn: "Nhúng vào đây trước khi ăn."
Dịch Sơ Ngữ nhìn chén nước, thầm nghĩ, sếp Tiêu không phải chán ghét cô.
Tiêu Sở Ngôn gắp rau xanh, rửa qua nước ấm trước khi ăn, nhận thấy người ngồi đối diện có vẻ không vui, nói: "Lần sau chờ anh về rồi cùng làm bữa tối. "
"Em chỉ muốn phụ anh một chút việc, không sao, lần sau nhất định sẽ tiến bộ."
Tiêu Sở Ngôn gật đầu đồng ý: "Anh biết"
Đội trưởng vẫn là đội trưởng, lúc an ủi bạn gái cũng vẫn vô cùng kiệm lời.
Dịch Sơ Ngữ bĩu môi gắp cơm.
Không phải đồ ăn cô nấu không thể ăn được, chỉ là so với những gì Tiêu Sở Ngôn nấu thì đúng là chênh lệch một trời một vực.
Không so sánh thì không bị tổn thương, dù sao cô cũng phải học nấu ăn cho tốt, nếu một ngày sếp Tiêu không có nhà, ít nhất cô sẽ không bị chết đói.
Mặc dù mì ăn liền rất tiện nhưng ăn quá nhiều cũng không tốt.
Ăn tối xong, Tiêu Sở Ngôn thu dọn bàn ăn.
Hai người sau đó ngồi trên ghế sô pha trò chuyện.
Dịch Sơ Ngữ liếc mắt nhìn đội trưởng, lén lút tiến lại gần anh, trên màn hình điện thoại di động của anh là dòng tin mấy ngày trước, có mấy tên thanh niên xông vào nhà cưỡng hiếp, giết chết bà chủ, chưa đầy hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-con-rung-dong/1886806/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.