Họ đứng cách nhau chưa đầy một mét, mặt đối mặt. 
   Dịch Sơ Ngữ cắn môi, chờ đợi câu trả lời của anh. 
   Cô quên mất khoảng thời gian học kỳ hai của năm lớp 12, cô chỉ biết mẹ cô kể, cả gia đình dọn khỏi Lê thị chỉ vài tuần trước kỳ thi tốt nghiệp, vì vậy cô suy đoán hai người đã có khoảng thời gian ở bên nhau, động viên nhau học hành chỉ vài tháng trước kỳ thi. 
   Vừa nghĩ tới đây, cô tò mò liệu họ đã hôn nhau chưa. 
   Tuy nhiên nghĩ lại thì cũng không có khả năng. Cô vốn là con thỏ chết nhát, đội trưởng Tiêu lại là thanh niên nghiêm túc như vậy, nhìn qua là biết không phải người hiểu chuyện yêu đương lãng mạn. 
   Nhưng lại có một nghịch lý xảy ra, vậy tại sao họ lại ở bên nhau? 
   Không thể nghĩ ra kết quả, Dịch Sơ Ngữ chỉ có thể chờ Tiêu Sở Ngôn cho cô một câu trả lời. 
   Tiêu Sở Ngôn bị câu hỏi của cô làm cho choáng ngợp, ánh mắt nặng nề nhìn cô một lúc, sau đó né tránh một chút, không đáp lại. 
   Chờ mãi không thấy, Dịch Sơ Ngữ càng thêm tò mò, câu hỏi này khó đến vậy sao. 
   Hay là do sếp Tiêu quá nhút nhát? Cái này không có khả năng. 
   Tiêu Sở Ngôn lười biếng cười, nhíu mày, mí mắt khép hờ, một tay đút túi, đáp: "Ừm." 
   Không phải những gì cô mong đợi, nhưng lại là đáp án hợp lý. 
   Chỉ là nghe giọng sếp Tiêu không được 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-con-rung-dong/1886804/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.