Chương trước
Chương sau
‘Bách tông chiêu mộ’ bắt đầu.
Ban đầu trên diễn võ trường chỉ có võ giả thuộc các môn phái. Nhưng trong một thời gian ngắn, cả một biển người gồm các thiếu niên thiếu nữ tiến đến.
Bọn họ có mộng tưởng trở thành võ giả, thậm chí trở thành một cường giả đỉnh phong, uy danh chấn nhiếp một phương. Cho nên bọn họ rất tích cực hỏi thăm tình huống các môn phái.
Các thiếu niên có thể tham gia ‘Bách tông chiêu mộ’, khẳng định tư chất là có. Vì thế việc lựa chọn một môn phái phù hợp sẽ quyết định thành tựu cả đời, cần cân nhắc hết sức cẩn thận.
Người đến ngày càng nhiều.
Trước lều các môn phái trên diễn võ trường, rất đông người vây quanh, tụm năm tụm ba, bàn tán sôi nổi. Khung cảnh cực kỳ náo nhiệt.
Nhưng là.
Một điều tương phản rất rõ ràng.
Kẹp ở giữa Đại Đao môn và Hổ Khiếu tông, lều của Thiết Cốt phái trước sau không có ai hỏi thăm, ngay cả một con ruồi cũng không bay qua.
Thực ra không phải không có người đi qua. Ngược lại, có rất nhiều thiếu niên thiếu nữ đi qua, hiếu kỳ nhìn lại. Vì vị trí của Thiết Cốt phái rất dễ làm người ta chú ý.
Nhưng khi nhìn lên tên môn phái thấy ba chữ ‘Thiết Cốt phái’, vội vàng quay đầu bỏ đi vì sợ dính vào chuyện xui xẻo.
Mấy ngày nay.
Trên đường phố lan truyền rất nhiều tin đồn liên quan đến Thiết Cốt phái, đa số toàn là chuyện châm chọc cùng nhục nhã. Các thiếu niên thiếu nữ khi nghe được những tin này, chắc chắn sẽ không bao giờ đi tìm hiểu cái môn phái đang “chói sáng” này. Đùa à, gia nhập môn phái như vậy, khác gì tự hủy hoại đời mình.
“Aii!”
Quân Thường Tiếu bất đắc dĩ thở dài nói “Thiết Cốt phái của ta, tầm thường như vậy sao?”
“Rất tầm thường là đắng khác!”
Lục Thiên Thiên ngay thẳng nói ra.
Quân Thường Tiếu lấy tay che ngực, bất lực nói “Thiên Thiên, có thể không đả kích tâm hồn yếu ớt của bổn tọa được không?”
“Có thể chứ.”
Lục Thiên Thiên nói “Chưởng môn, dù sao thì cũng không ai thèm hỏi thăm, hay là chúng ta thu dọn đồ đạc đi từ đâu về đến đó nha.”
Quân Thường Tiếu muốn khóc không ra nước mắt.
Nữ nhân này chắc chắn là do trời cao phái tới, cố ý đả kích tâm hồn bổn tọa.
Người của Đại Đao môn và Hổ Khiếu tông trong lúc tung hô môn phái trước mặt các thiếu niên thiếu nữ, thi thoảng cũng đưa mắt liếc nhìn một chút, vẻ khinh thường trên khóe miệng ngày càng đậm.
Tiểu tử.
Ngươi đã biết thế nào là hiện thực chưa?
...
Thiết Cốt phái trước sau không có ai hỏi thăm, trong khi các môn phái khác cực kì náo nhiệt. Nói chính xác thì tình cảnh như ở hai thế giới khác biệt.
“Chưởng môn”
Lục Thiên Thiên nói “Chúng ta thu quán về đợi ngày đông sơn tái khởi?”
“Ta không đi”
Quân Thường Tiếu tiếp tục ngồi.
Hắn cũng không tin, nhiều người như vậy, không có một ai “mù mắt” đến hỏi thăm?
“Lý gia Lý Thanh Dương đến kìa.”
Không biết là ai phát ra tiếng la rất lớn. Nhất thời, đệ tử lẫn cao tầng các môn phái nhao nhao ngẩng đầu nhìn qua.
Chỉ một câu nói, mà gây ra sức hút lớn như vậy?
Quân Thường Tiếu ngẫm nghĩ “Ta ngược lại muốn xem xem, cái thiên tài trăm năm khó gặp này, có đẹp trai hơn ta hay không?”
“Xoát”
Hắn cất bước đi ra, đứng trước cửa lều nhìn đằng trước, cố gắng nhìn qua khe hở của đám đông, đập vào mắt hắn là một nam tử mặc áo trắng đang thong thả đi tới diễn võ trường.
“Hửm?”
Quân Thường Tiếu khẽ giật mình nói “Sao người này nhìn quen thế nhỉ?”
Lục Thiên Thiên nhìn theo, thấp giọng nói “Hắn chính là tên bị thương nặng được chưởng môn cứu giúp, sau đó đi mà không thèm nói lời nào đấy.”
Nghe nàng nhắc nhở như vậy, rồi nhớ lại hình ảnh mơ hồ của người bị thương kia, Quân Thường Tiếu khẳng định nói “Mẹ nó quả thật không sai đi đâu được, chính là tên không có đạo đức đó.”
...
Lý Thanh Dương là người nắm giữ linh căn thượng phẩm, nên khi hắn đi vào diễn võ trường, nhất thời gây ra động tĩnh không nhỏ.
Trên Tinh Vẫn đại lục, linh căn của võ giả được chia thành các cấp bậc: Hạ phẩm, Phàm phẩm, Trung phẩm, Thượng phẩm, Thánh phẩm, cuối cùng là Thần phẩm.”
Cấp bậc của linh căn đại biểu cho tư chất võ đạo yếu hay mạnh, đồng thời quan hệ trực tiếp với tu vi tương lai cao hay thấp.
Như trong thành Thanh Dương này, thiếu niên mười sáu tuổi đạt được linh căn trung phẩm, có thể nói là vô cùng hiếm, ngàn dặm mới tìm được một người.
Nửa năm trước.
Lý Thanh Dương tham gia kiểm tra tư chất võ đạo, kết quả nghiệm ra hắn đạt linh căn thượng phẩm, nhất thời trở thành hy vọng lớn nhất, cũng trở thành đệ nhất thiên tài của thành Thanh Dương.
Thành chủ thành Thanh Dương, trong lúc chúc mừng, đã nói với toàn thể mọi người “Lý Thanh Dương chính là niềm hy vọng lớn nhất của thành Thanh Dương. Nếu như hắn chăm chỉ tu luyện, trong tương lai, bước vào Vũ Vương không phải chuyện nói chơi!”
Lý Thanh Dương là thiên tài xuất thế, mang đến oanh động không nhỏ tại các quận. Cho nên lần ‘Bách tông chiêu mộ’ này, có rất nhiều môn phái của quận khác đến tham gia náo nhiệt.
Thiên tài có linh căn trác tuyệt, bất kỳ môn phái nào cũng mong muốn chiêu mộ.
Lý Thanh Dương sau khi xuất hiện, võ giả các bang phái như ong vỡ tổ, tất cả đều ném ra cành ô liu.
“Lý công tử, vị trí đại đệ tử Thiết Ưng môn ta, là chờ ngươi tới làm.”
“Đại đệ tử thì có cái gì tốt mà làm. Chúng ta là người Thanh Vân phái đến mời Lý công tử làm trưởng lão cao cao tại thượng.”
“Phi, Thanh Vân phái của ngươi, trưởng lão không có một trăm thì cũng phải chín mươi người. Số lượng sắp bằng đệ tử, còn không biết xấu hổ chiêu mộ Lý công tử?”
“Lý công tử, Cự Kình bang chúng ta, toàn bộ võ đạo tư nguyên, để công tử tùy ý sử dụng.”
“Lý công tử, gia nhập Như Ý phường của ta, các sư tỷ sư muội cả ngày kề cạnh hầu hạ!”
Các bang phái vì muốn lôi kéo Lý Thanh Dương, bỏ ra tất cả vốn liếng.
Đáng tiếc, Lý Thanh Dương trực tiếp bỏ qua bọn họ, tiếp tục vững bước trên diễn võ trường rộng lớn.
Người đến ‘Bách tông chiêu mộ’, khẳng định là đi tìm môn phái. Nhưng những môn phái bát lưu cửu lưu này căn bản không đủ lọt vào mắt xanh của hắn.
“Lý công tử”
Nhưng vào lúc này, một lão giả bỗng nhiên đi ra, cười nói “Có hứng thú với Thương Sơn phái hay không?”
“Thương Sơn phái?”
Các thiếu niên nhao nhao kinh hô lên.
Quân Thường Tiếu nói “Thiên Thiên, Thương Sơn phái rất lợi hại hay sao?”
Lục Thiên Thiên gật gật đầu nói “Thương Sơn phái là tông môn ngũ lưu của thành Thanh Dương, đệ tử đông đảo, thực lực và nội tình vô cùng hùng hậu.”
“Ngũ lưu á?”
Quân Thường Tiếu nói “Đúng là rất lợi hại.”
Các môn phái Tinh Vẫn đại lục phân chia đẳng cấp, thấp nhất là cửu lưu, cao nhất là nhất lưu. Ngũ lưu tông môn thư Thương Sơn phái, ở trong thành Thanh Dương có thể coi là một quái vật khổng lồ.
Dưới đẳng cấp ngũ lưu, chỉ có thể gọi là môn phái. Ngũ lưu trở lên mới có tư cách xưng hai chữ “tông môn”.
Nếu như Thiết Cốt phái của mình cũng có đẳng cấp ngũ lưu, còn lo không chiêu mộ được đệ tử sao?
Quân Thường Tiếu âm thầm nghĩ.
Lục Thiên Thiên nói “Người này có linh căn thượng phẩm, tư chất coi như không tệ, ngũ lưu tông môn trước mắt chính là lựa chọn tốt nhất.”
“Nói như thế, mình không có hy vọng chiêu mộ được hắn rồi.”
Quân Thường Tiếu ngậm ngùi lắc đầu.
Chấp sự Đại Đao môn đi tới, thản nhiên nói “Thiên tài như Lý công tử, đến cả ngũ lưu tông môn cũng ra sức muốn chiêu mộ. Thiết Cốt phái của ngươi đừng có si tâm vọng tưởng nữa.”
“Tôn chấp sự...”
Đệ tử Hổ Khiếu môn cười nói “Đừng quên, giữa chúng ta còn có một cuộc đánh cược nha”
Tôn chấp sự trêu ghẹo nói “Chiêu mộ diễn ra lâu như vậy rồi, mà trước sau vẫn không có người hỏi thăm Thiết Cốt phái. Xem ra trận đánh cược này là ta thua a”
Ngay lúc hai người đang chế giễu Quân Thường Tiếu, Lý Thanh Dương đã đưa ra quyết định của mình, nói “Thật có lỗi, ta không hứng thú với Thương Sơn phái.”
Trời đất quỷ thần ơi!
Hắn vậy mà cự tuyệt ngũ lưu tông môn.
Mọi người trừng to mắt. Lý Thanh Dương là đệ tử dòng chính của Lý gia, có tư chất, có linh căn, vậy mà quyết định có chút thiếu suy nghĩ?
Trưởng lão Thương Sơn phái cũng không ngờ tới Lý Thanh Dương cự tuyệt quả quyết như thế, vẫn chưa từ bỏ ý định nói “Lý công tử, Thương Sơn phái ta chính là tông môn số một số hai của quận Thanh Dương, ngươi thật sự không cân nhắc một chút sao?”
“Không cân nhắc!”
Lý Thanh Dương cất bước mà đi.
Thấy Lý Thanh Dương ngay cả ngũ lưu tông môn đều không cân nhắc, trực tiếp cự tuyệt, rất nhiều thất lưu hay bát lưu môn phái đang định tiến lên lôi kéo đều trực tiếp từ bỏ.
Lý Thanh Dương tiếp tục đi trên diễn võ trường. Hắn đi tới đâu là chỗ đó trở nên náo nhiệt.
‘Bách tông chiêu mộ’ lần này, cao nhất là ngũ lưu tông môn, hắn cũng không thèm cân nhắc. Vậy còn có môn phái nào có thể chứa nổi tôn “Đại Phật” này chứ?
Rất nhanh.
Lý Thanh Dương đi đến trước lều của Đại Đao môn.
Tôn chấp sự cùng Hổ Khiếu tông đệ tử vội vàng tiến lên nịnh nọt đủ trò.
Muốn thiên tài dạng này gia nhập môn phái là chuyện không có khả năng, nhưng tiếp xúc gần gũi lôi kéo quan hệ cũng là việc nên làm.
Lý Thanh Dương vẫn mặt lạnh làm ngơ, đảo qua Đại Đao môn, sau đó đột ngột dừng bước. Hắn nhìn Quân Thường Tiếu một chút, sau đó lại nhìn lên biển tên môn phái, nói “Ngươi là chưởng môn Thiết Cốt phái đúng không?”
Dát.
Các võ giả xung quanh tất cả cùng ngây người.
Từ khi bước vào diễn võ trường, đệ nhất thiên tài Lý Thanh Dương trước sau không nói nhiều, hiện tại lại đang chủ động nói chuyện cùng chưởng môn của cái môn phái rác rưởi kia.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.