Chương trước
Chương sau
Đám Linh Tuyền cảnh thấy vậy, trong nội tâm thầm mắng mười tám đời tổ tông những người kia, lần này bọn họ lại phải khổ sở một phen.

Chi chít tiễn tộc bay vèo vèo qua, bọn họ liên tục chống đỡ đi xuống.

Những con nhím này tu vi không cao, chỉ là Thông Linh cảnh, thứ bọn nó mạnh nhất chính là lông tiễn, bên trong có chứa độc tố cực kỳ mạnh, có thể nhẹ nhõm giết chết một tu sĩ Linh Tuyền cảnh.

Linh Tuyền cảnh tu sĩ dù có cương khí hộ thể, cũng không thể chống đỡ hàng vạn lông tiễn tấn công cùng một lúc.

Lúc này hai mươi vị Linh Tuyền liền trúng phải, ngã xuống mất mạng ngay lập tức.

"Mau nhặt xác của những người bên dưới, đứng thành một vòng tròn, đem những người che chắn toàn bộ."

Lâm Kỳ Phong phản ứng nhanh, vội vã hô lớn.

Diệp Vô Song cùng ba người cũng gật đầu, bọn họ kéo một hai thi thể chắn ở trước người, tạo thành lá chắn.

Nhìn thấy Linh Bảo Tông cách làm, vô số người ngay tức khắc cũng làm theo.

Trải qua một ngày, bọn họ rốt cuộc cũng thông qua khu thảo nguyên, tổn thất sáu mươi vạn tu sĩ cùng bốn mươi Linh Tuyền cảnh.

Bọn họ thở phào một hơi nhẹ nhõm, cuối cùng cũng tạm thời thoát khỏi nguy hiểm.

Tuy vậy nhưng vẫn còn chưa chính thức đi ra khỏi bảo tháp, nguy hiểm vẫn còn dài dài.

Đám tu sĩ còn sống sót vượt qua vùng thảo nguyên, xuất hiện tại một cánh đồng cỏ cao chót vót.

"Nơi này rất có thể có quỷ!"



Rút kinh nghiệm từ lần trước, bọn họ trở nên cẩn trọng hơn rất nhiều, đối với cỏ cây thực vật cũng phải dè chừng.

Mấy người nhặt lên viên đá, ném thật mạnh vào bên trong, bỗng chốc, hàng vạn lông tơ đâm xuyên qua viên đá nọ.

Nhiều người chứng kiến, không khỏi hít một hơi khí lạnh.

"Đúng là có quỷ!"

Cánh đồng cỏ lau này cực kỳ dày đặc, Linh Tuyền cảnh muốn đi qua, cơ hội sống sót dường như bằng không.

Trong đầu những người này không ngừng vắt óc suy nghĩ biện pháp vượt qua, nhưng vẫn không có cách nào khả thi, ngoại trừ có thể phi hành. Đáng tiếc với tu vi nhỏ yếu như bọn hắn, muốn phi hành cũng khó khăn.

Đúng lúc này, Lâm Kỳ Phong đột nhiên nghĩ ra chuyện gì đó, liền nhìn đám người chung quanh nói.

"Ta có cách, chỉ là các ngươi có dám hợp tác hay không thôi."

"Có cái gì mau nói, đừng úp úp mở mở như vậy!"

"Nói đi! Nếu được bọn ta sẽ làm theo."

Một số ít người chợt lên tiếng, bọn họ muốn xem xem, Lâm Kỳ Phong có kế hoạch như thế nào, dù có nguy hiểm ra sao, chỉ mong có thể qua được đám cỏ lau này.

"Theo quan sát ta biết được, phạm vi hoạt động của đám cỏ lau không lớn, mỗi một cây cỏ lau chỉ bao quát tằm phóng chỉ năm mươi mét. Chúng ta chính là đánh ra điểm này để đi vào thuận lợi."

Lâm Kỳ Phong nói.

"Ngươi nói vậy khác nào không nói? Cỏ lau bên trong chằng chịt dày đặc với nhau, làm sao biết nơi nào an toàn? Chưa kể thân cây cứng cực kỳ, nói thì dễ nhưng làm được mới khó."

Một tu sĩ Linh Tuyền cảm thấy không đúng liền lên tiếng phản bác.



"Các vị chưa hiểu hết ý ta."

Lâm Kỳ Phong bình tĩnh nói, sau đó tiếp tục giải thích.

"Ý ta nói, phạm vi của một cây cỏ lau bắn ra chỉ nằm năm mươi mét, ta tùy tiện chọn một nơi làm tâm điểm chính giữa ngay tại đây, sau đó đo đều hai bên, mỗi bên năm mươi mét. Nhưng vì đề phòng chuyện bất trắc xảy ra, chúng ta sẽ lấy một trăm mét cho mỗi một bên, tổng cộng hai trăm mét."

"Biết là vậy, nhưng vấn đề quan trọng là, làm sao để đi vào?"

Một người khác Linh Tuyền cảnh vội hỏi, hắn cảm giác Lâm Kỳ Phong còn chưa có nói xong.

"Theo ta được biết, Linh Tuyền cảnh ngoài cương khí hộ thể ra, còn có thể đánh ra linh khí hóa thành thực thể, sắc bén không gì sánh được, cho nên ta mượn nhờ các vị Linh Tuyền cảnh đánh ra sóng linh khí, đem những cây cỏ lau này đánh ngã, tạo thành một đường thẳng."

Lâm Kỳ Phong nhìn đám người Linh Tuyền nói ra ý định của mình.

"Như vậy, bọn ta làm người tiên phong, các ngươi ở sau ngư ông đắc lợi? Buồn cười!"

Một tu sĩ Linh Tuyền khác phẫn nộ nói.

"Không hẳn, nếu các vị đồng ý, bọn ta sẽ hỗ trợ truyền linh lực, như các vị đã thấy, cánh đồng cỏ lau này rộng không phải ít, muốn qua được cũng phải năm mười ngày. Đây là cách hiệu quả nhất cũng là cách rút ngắn thời gian sớm nhất."

Lâm Kỳ Phong nói.

Toàn bộ tu sĩ Thông Linh cảnh nghe vậy ai nấy đều rơi vào trầm tư, Lâm Kỳ Phong nói không sai, nếu dựa theo phương pháp này, có thể nhanh chóng vượt qua. Nhưng đám tu sĩ Linh Tuyền lại không muốn, bọn họ không thích bị người lợi dụng, hơn hết, chỉ là đám Thông Linh cảnh yếu ớt, không đáng để bắt buộc bọn họ làm cái này làm cái kia.

Lâm Kỳ Phong cũng chú ý tới điểm nay, hắn không có mở miệng, chỉ đợi đám tu sĩ Linh Tuyền cảnh đưa ra đáp án.

"Ta đồng ý với ý kiến của ngươi."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.