Chương trước
Chương sau
Rơi Vào Tuyệt Lộ!

Vũ Thuần Tử cười lạnh, hắn tin tưởng nếu đi theo hai người này trở lại, chắc chắn hắn sẽ không sống yên ổn, có khi chết thảm cũng không chừng.

Tần Hạ Lưu cùng Hoàng Bị khó hiểu nhìn nhau, không biết rốt cuộc Vũ Thuần Tử định làm gì.

Chỉ thấy Vũ Thuần Tử rút thanh đại đao sau lưng, dùng hết sức bình sinh còn lại dơ thẳng lên cao. Hai người thấy thế, sợ hãi lui về sau vài bước, ai nấy đều cẩn thận đề phòng nhìn chằm chằm vào Vũ Thuần Tử.

Bọn hắn sợ Vũ Thuần Tử lại tiếp tục đánh ra chiêu thức kia, nếu thật sự đánh ra, khả năng cao hai người bọn họ không chống đỡ nổi, ngay cả Nguyên Nhân, Chung Chương đều chịu kết cục bi thảm, huống chi hai người bọn hắn.

Động thái của hai người trước mặt, khiến Vũ Thuần Tử không nhịn được muốn cười lớn, nhưng vào lúc này cơn đau bắt đầu phát tác, hắn nghiến chặt răng, cố gắng đứng vững để không cho bản thân mình ngã xuống.

"Hửm?"

Hoàng Bị dường như phát hiện ra điều gì bất thường, nhíu mày nhìn vào Vũ Thuần Tử, hắn phát hiện, thân ảnh Vũ Thuần Tử vậy mà có chút lung lay.

"Hắn đang giả bộ!"

Hoàng Bị lâm vào ngốc trệ, sau đó sững sờ hét lớn.

Tần Hạ Lưu cũng ý thức được, liền đối với Vũ Thuần Tử cười lạnh.

"Tiểu tử, muốn hù dọa bọn ta?"

Sắc mặt Vũ Thuần Tử giờ khắc này vô cùng khó coi, rốt cuộc không thể hù dọa được bọn hắn.

"Mau bắt hắn!"

Hoàng Bị bỗng chốc lao tới, nắm đấm trực tiếp tấn công.

Tần Hạ Lưu đồng lượt xuất chiêu, chớp mắt hai người đã gần đến chỗ Vũ Thuần Tử.

Đối mặt với hai người này công kích, Vũ Thuần Tử cảm thấy khốn khổ, hai cánh tay bởi vì dùng quá sức mà trở nên mất cảm giác, đại đao trong tay không biết đã rơi xuống vực thẳm từ lúc nào không hay.

Nhìn hai người mang theo khí thế hùng hổ tấn công, hắn âm thầm làm ra quyết định, liền xoay người lựa chọn nhảy xuống vực.



"Ngăn hắn lại! Đừng để hắn nhảy xuống!"

Hoàng Bị kinh hãi kêu lớn, Tần Hạ Lưu cũng hoảng hốt không kém, bởi vì khoảng cách còn khá xa, chỉ đành trơ mắt nhìn Vũ Thuần Tử nhảy xuống vực.

Trước khi rơi xuống, Vũ Thuần Tử còn lưu lại một câu.

"Nếu ta không chết, ngày sau trở về, ta sẽ đem món nợ này đòi lại!"

Câu nói này khiến hai người Hoàng Bị lẫn Tần Hạ Lưu sợ hãi một phen.

"Khốn kiếp, vẫn là chậm một bước!"

Hoàng Bị tức giận nói.

"Giờ chúng ta phải làm gì?"

Đầu óc của Tần Hạ Lưu lúc này càng trở nên rối bời.

"Còn làm gì nữa, mau trở lại bẩm báo đại trưởng lão."

Giọng nói của Hoàng Bị có chút tức tối, lần này thì hay rồi, không bắt được Vũ Thuần Tử còn khiến hắn rơi xuống vực sâu vạn trượng, ngay cả thi thể cũng không có.

"Ta nghĩ hắn nhảy xuống nơi đó, với độ cao như vậy, chắc chắn sẽ không sống nổi."

Tần Hạ Lưu suy ngẫm một lúc, nói.

"Mau trở lại đi, khi đó sẽ tìm cách giải quyết. Hiện tại chúng ta đều không thể nhảy xuống đó, có khi mạng cũng không còn."

Hoàng Bị trầm ngâm nói.

Tần Hạ Lưu âm thầm gật đầu, sau đó rời đi nơi này.

Ba người Triệu Phong Sơn bên kia, bọn hắn toàn thân ai nấy đều mang trọng thương, Huyết Tinh lực chiến đấu vô cùng mạnh, khó có thể lấy một chọi một, qua vài phút, sức mặt của Huyết Tinh mới trở nên suy yếu dần dần.



Vốn tưởng sẽ giết được Huyết Tinh dễ dàng, không ngờ hắn lại bộc phát lực lượng khủng bố, đánh ba người Triệu Phong Sơn lui về sau mấy chục bước, sau đó thừa cơ nhanh chân chạy trốn.

Triệu Phong Sơn nét mặt cực kỳ tức giận.

Ngay lúc này, hai người Tần Hạ Lưu vừa quay trở lại, sau đó nói ra toàn bộ mọi chuyện vừa rồi.

Triệu Phong Sơn nghe vậy, sắc mặt già nua đột nhiên trầm xuống, sau đó hỏi.

"Ngươi tận mắt thấy hắn rơi xuống vực?"

"Vâng, thuộc hạ thấy rõ ràng."

Hoàng Bị lẫn Tần Hạ Lưu đồng loạt gật đầu.

"Theo như các ngươi kể, hẳn là Vực Trượng Thiên Nhai, độ cao cũng lên tới mười ngàn mét, bên dưới nó là một bí cảnh đặc biệt, có thể nói… Chính là nơi bí địa u ám, nơi đó dường như có trận pháp ngăn cách tu vi, tu sĩ có cao cỡ nào, một khi đã đi xuống dưới, ngay lập tức biến thành một người bình thường."

Triệu Phong Sơn bắt đầu phân tích ra, lại nói.

"Nhưng mà với độ sâu như vậy, cho dù cao thủ Phá Đan cảnh rơi xuống, cũng không có khả năng sống sót được."

"Vậy Vũ Thuần Tử chắc chắn đã chết?"

Hoàng Bị bất ngờ hỏi.

"Có thể!"

Triệu Phong Sơn gật đầu đáp, lại nói.

"Chúng ta tạm thời không trở về Linh Bảo Tông báo cáo, trước tiên cùng ta đi xuống phía dưới xem xét tình hình, phải tìm cho được thi thể Vũ Thuần Tử, mới trở về bàn giao."

Tất cả mọi người đưa mắt nhìn nhau, trong lòng tò mò, rốt cuộc làm sao để đi xuống bên dưới?

Triệu Phong Sơn dường như đoán được ý nghĩ của bọn hắn, liền giải đáp thắc mắc.

"Hai mươi dặm về phía tây, có một thung lũng, gọi là Nga Mi Sơn, cũng thuộc Nga Mi phái."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.