"Cùng người bàn chuyện nhân sinh" nàng ta nói thầm, lại đánh giá Triệu Tuyết Anh từ trên xuống dưới, nhịn không được cười khanh khách.
Tiểu tử người lông cánh còn chưa đủ, lại muốn cùng lão nương bàn chuyện nhân sinh, ngắm hoa tử kim. Trời lại còn loại này thanh sắc khuyển mã như vậy đáng yêu a.
Nàng ta vũ mị lại gần: "tiểu đệ đệ a không phải tỷ tỷ ta không muốn mà là người ra giá có phần không được hào phóng nha"
Hai người cách nhau không tới 5cm, hương thơm trên người nữ tử xông vào mũi khiến Triệu Tuyết Anh toàn thân nóng lên.
Hắn giả bộ ngây thơ nhìn đối phương ủy khuất nói: " như thế nào không hào phóng, chúng ta dưới có đại địa làm giường, trên có thiên khung làm chăn mềm, nhật nguyệt sách đèn lồng như vậy tiên cảnh, ta mới không thấy mình keo kiệt đâu"
Âm thanh hắn không nhỏ vang khắp đại điện. Như vậy bá khí nam nhân lời nói có thể lừa biết bao nữ tử tâm, nghe thì ngọt như mật đào, nhưng người phét cũng có giới hạn đi.
Cái gì mà đại địa làm giường, thiên khung làm chăn mềm...thật là tiểu tử còn hôi sữa à nha.
"Có quỷ mới tin người" Nữ tử chấp sự xùy một tiếng khinh thường nhìn hắn, lão nương lăn lội từng này chưa còn gặp qua kẻ nào như người còn hôi sữa mồm mép bốc phét đây: " không bằng người làm khác giao dịch đi".
"Cái khác giao dịch a"
Triệu Tuyết Anh tay chống lên cằm, bộ bộ phong lưu trí thức công tử phức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-nien-hoa-chi-dau-chien-viet-gioi/1856212/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.