Sau hai ngày bình tĩnh, Kha Dĩ Huân cũng không tới tìm cô gây sự, tâm tình Diệp Nhiễm trở nên yên ổn, sinh hoạt lại lặng lẽ giống như ngày thường. Mở cửa, đóng cửa, đi ngủ.
Hai ngày nay Diệp Nhiễm rất ít nói, ngay cả Tỉnh Hồng cũng hiểu chuyện không nhắc lại. Tỉnh Hồng được nghỉ hè, cô ta cũng thường đến cửa tiệm phụ giúp. Mỗi lần Diệp Nhiễm lơ đãng hay ngẩn người, Tỉnh Hồng lại dùng ánh mắt soi mói nhìn cô.
Diệp Nhiễm cười cười, cô hiểu chứ, Tỉnh Hồng nhất thời không phân rõ ngày hôm đó có chuyện gì xảy ra không, nhưng thật ra trong lòng cô ta vẫn hay tò mò về quá khứ của cô và Kha Dĩ Huân.
Dì cô ghé thăm cửa tiệm sẵn tiện đưa tạp chí đến cho Tỉnh Hồng, Diệp Nhiễm cười khổ, nếu cô có cuộc sống thật tốt, dì cô sẽ bớt lo hơn. Mấy ngày nay thái độ của Tỉnh Hồng rất lạ, dường như cô ta muốn hỏi cô chuyện gì.
Vừa giúp một vị khách đóng gói hoành thánh xong, Tỉnh Hồng liền chạy vọt trở về, cô ta thở dốc liên tục, nói không nên lời, đem quyển tạp chí nhét vào trong tay Diệp Nhiễm.
Diệp Nhiễm cảm thấy vẻ mặt Tỉnh Hồng khác thường, cũng không hỏi nhiều, ánh mắt cô dừng lại trên cuốn tạp chí. Ảnh chụp rất rõ, là ảnh cô ngồi trên xe taxi, Thang Dung vừa trả tiền xe vừa chủ động hôn lên gò má cô.
Không giống như hình ảnh chụp bằng điện thoại, tư thế này trông rất đẹp, dung mạo của cô cũng không được làm mờ, biểu cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-nhan-bay-ve/1915703/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.