Diệp Nhiễm đứng trước cửa tiệm ký nhận đồ uống. Cầm một chồng giấy quơ giữa không trung, cô đột nhiên hạ mắt, một người đàn ông đang đứng ——là Kha Dĩ Huân.
Anh cầm áo vest trên tay, cổ không thắt caravat, nút áo sơmi mở rộng, thân hình rắn chắc ẩn hiện.
Khu phố này ít có ai đẹp như Kha Dĩ Huân, vì vậy khi anh xuất hiện, mọi người trên đường đều tò mò nhìn, tuy rằng bộ dạng này không thể hiện được sự giàu có, nhưng gương mặt tuấn mỹ và khí thế sắc bén vẫn khiến anh nổi bật.
Kha Dĩ Huân đứng ở bên đường, là tới tìm cô sao? Đã lâu không gặp, tâm trạng của anh trông rất tốt.
Diệp Nhiễm rất muốn ôm đầu bỏ trốn, trốn đi để Kha Dĩ Huân không nhìn thấy mình. Hiện tại cô đang mặc một chiếc áo sơmi, tóc cột đuôi ngựa, so với lúc trước ở nhà trông ghê tởm hơn. Hai chân cô run lên, muốn chạy vào trong cửa tiệm, lại đột nhiên không có can đảm, ngớ ngẩn đứng giữa phố.
Anh cau mày thiếu kiên nhẫn, trong lúc đó vô tình thì nhìn thấy cô.
Diệp Nhiễm dời mắt, mất tự nhiên cúi đầu, Kha Dĩ Huân mỉm cười lập tức đi qua.
Cô mang một đôi dép phẳng, cúi đầu cả người mới đến ngực anh. Cô đen hơn trước kia một chút, dường như càng gầy, hình hài giống như một đứa bé.
“Sao gầy vậy? Kinh doanh không tốt?” Kha Dĩ Huân chất vấn.
Cô dường như không nghĩ đến câu nói đầu tiên sẽ là thế này, cô ngẩng đầu nhìn anh liếc mắt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-nhan-bay-ve/1915695/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.