Diệp Nhiễm cầm điện thoại gật đầu “Dạ, dạ”, cô nỗ lực kiềm chế cảm xúc, cũng cười phụ họa với mẹ, đột nhiên trong lòng cảm thấy mệt mỏi.
Khi mẹ hỏi về việc tổ chức tiệc sinh nhật, Diệp Nhiễm do dự một chút: “Dạ...... cũng không cần thiết ạ.” Cô không biết vì sao mình lại cà lăm: “Mẹ, con chỉ muốn giống như trước đây, chỉ 3 người trong gia đình chúng ta.” Cô nói, là để biện minh cho việc nếu Kha Dĩ Huân không xuất hiện.
Kết hôn ngày càng lâu, cô càng cảm thấy nhớ nhà.
Bà Diệp trầm mặc chốc lát rồi cũng vui vẻ chấp nhận, cảm thấy con gái mình rất giống với mình lúc xưa, trách nhiệm nặng nề của một cô vợ trẻ.
Cúp điện thoại, Diệp Nhiễm ngơ ngác đứng cạnh sofa thật lâu.
Từ ngày đó đến nay đã năm ngày, trong năm ngày này cô và Kha Dĩ Huân vẫn nói chuyện, vẫn cùng nhau ăn cơm, vẫn đưa tiễn anh đi làm. Dần dà cô phát hiện, cô không chủ động cười thì gương mặt anh lại vui vẻ.
Đột nhiên cô phát hiện, cuộc hôn nhân của bọn họ..... kỳ thực không thay đổi. Từ đầu tới đuôi, cuộc hôn nhân này vốn chỉ có một mình cô xem trọng.
Người giúp việc đang bận rộn trong bếp, Diệp Nhiễm ngồi xuống, tựa người vào sofa nhắm mắt, chuyên chú nghe những âm thanh vừa quen thuộc vừa xa lạ.
Kỳ thực cô đã làm rất tốt nhưng không biết vì sao tâm tình vẫn chưa hồi phục. Dạo gần đây anh hiếm khi ở nhà, đôi khi bọn họ vẫn cùng nhau ăn sáng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-nhan-bay-ve/1915675/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.