Hồ Bằng không đánhmạt chược nữa, anh trở về với cuộc sống vốn có. Đến cơ quan làm việc như chuồn chuồn đạp nước rồi kiếm cớ đi tìm Đại Trung và Hữu Ngư, nghe họnói chuyện, xem họ đánh bài, bám sau mô-tô của họ lượn phố. Nếu họ tấncông nhau bên bàn mạt chược, anh cùng với họ uống rượu, gội đầu, ngâmchân, tắm hơi. Văn Hòa cũng không bảo giúp anh ta chơi mạt chược với vợ, xem ra bàn mạt chược của chị Hai Oánh không thiếu người.
Mùa hè, có một số đơn vị phát tiền phúc lợi chống nóng, Hồ Bằng cũng muốn kiếmvài đồng. Anh cùng Đại Trung đi chợ trà Nga Kiều ở tận huyện Phồn Xươngtỉnh An Huy. Thời gian Đại Trung làm Giám đốc siêu thị quen một số đầunậu trà, theo anh nói đến đấy cũng kiếm được. Họ mua trà kém chất lượngvề, đóng gói thật đẹp, Hồ Bằng đem đến một số doanh nghiệp bán, haingười sẽ kiếm được một khoản.
Hữu Ngư chú ý đến ngân hàng của Văn Hòa. Công ty của anh ta kinh doanh than là chính, chuyên cung cấp chomấy nhà máy có lò hơi lớn. Mua than là mua vật tư lớn, những nhà máy kia đều có qui định nghiêm ngặt, phải qua hóa nghiệm mẫu than, đốt thử, vài ba lần mặc cả giá. Cung cấp than rồi tiền cũng chưa dễ đến tay, phảiđốt hương khấn vái mới có thể lấy đủ. Nhưng việc ấy anh không làm ngườikhác sẽ làm, chỉ sợ không đến tay. Để kinh doanh than, Hữu Ngư có đủ mối quan hệ, dùng tiền rải đường. Anh ta là người nhỏ nhen chặt chẽ, nhưngkhi phải tiêu những khoản ấy anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-nguoi/3007618/quyen-1-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.