Chương trước
Chương sau
Lâm Tiêu lấy mảnh vảy rồng từ trong y phục ra.

Vảy xanh vốn chỉ là vật chết, lúc này lại tỏa ra ánh sáng, đồng thời có một luồng khí không ngừng dao động.

"Nguyên tổi... Nguyên †ổ đại nhân!...Nhận được xin trả lời!"

"Nguyên tổ, Ngạo Hưng có chuyện quan trọng muốn bẩm báo, mong Nguyên tổ đại nhân thấy được nhanh chóng trả lời."

"Nguyên tổ, ngài đang làm gì vậy! Vô cùng cấp bách đó."

Ba tin nhắn được truyền đến ngay khi Lâm Tiêu chạm vào vảy. Lần lượt là tối qua, sáng nay và cách đây vài phút.

Lâm Tiêu vừa động ý niệm, liền truyền một tin tức đến vảy. "Vừa nhìn thấy, ngươi nói đi!"

Tin nhắn này của hắn vừa gửi đi chưa đầy một giây, vảy đã nhấp nháy lần nữa. Bên kia đã trả lời.

Ánh mắt Lâm Tiêu lộ vẻ kinh ngạc.

Này!

Tin nhắn tức thời à!

Kỹ thuật này ở đây cũng có á!

Tương đương với điện thoại di động phiên bản hiện đại nhất rồi, à không, chỉ có chức năng nhắn tin siêu nhanh của di động thôi!

Xem ra lần sau gặp Ngạo Hưng có thể học trộm thần thông này.

Biết đâu cải tiến một chút, thực sự có thể nghiên cứu ra một chiếc điện thoại di động hiện đại thì sao.

"Nguyên tổ đại nhân, cuối cùng ngài cũng trả lời rồi. Nếu không, ta sẽ phải quay lại tìm ngài."

"Gọi ngài gấp như vậy là vì... Ta đã tìm thấy cánh cửa phong ấn thứ ba rồi!!"

Nhìn thấy hai tin nhắn Ngạo Hưng vừa gửi đến, tinh thần Lâm Tiêu chấn động.

Đã tìm thấy?!

Cánh cửa phong ấn thứ ba?

Ngạo Hưng làm việc hiệu quả thật đấy.

"Ở đâu?! Cánh cửa phong ấn thứ ba hiện đang ở trạng thái gì?" Lâm Tiêu vội vàng hỏi.

"Nguyên tổ đại nhân, cánh cửa phong ấn này ở trên vùng biển cực bắc của Thiên Huyền giới, nếu ngài đến, vảy sẽ chỉ đường cho ngài."

"Chỉ là, cánh cửa phong ấn thứ ba này, khi ta phát hiện ra nó vào hôm qua, nó mới chỉ nhô lên một cái đầu. Cho đến bây giờ, mới chỉ hiện ra được một nửa. Ước tính thêm một

hoặc hai ngày nữa, nó mới có thể hoàn toàn xuất hiện."

Ngạo Hưng báo cáo từng chỉ tiết về vị trí và tình trạng của cánh cửa phong ấn cho. Lâm Tiêu.

Lâm Tiêu khẽ gật đầu.

Còn một hoặc hai ngày nữa, thời gian vẫn còn rất nhiều.

Bởi vì trước đó, hắn có chuyện phải làm.

"Một ngày sau, ta có thể đến đó!" Lâm Tiêu truyền âm qua.

"Được rồi Nguyên tổ đại nhân, ta sẽ ở đây đợi ngài." Ngao Hưng trả lời ngay. Lâm Tiêu nhét vảy trở lại quần áo.

Thứ này hữu ích thì hữu ích, nhưng tính truyền dẫn hơi kém.

Chỉ có thể để trên người, một khi bỏ vào nhẫn trữ vật hoặc bị mắc kẹt trong kiếm trận trước đó, sẽ không nhận được bất kỳ tin tức nào.

Cho đến khi hắn thu kiếm trận lại đi ra ngoài, những tin tức đó mới lần lượt bật ra. Vấn đề này cần phải sửa lại.

"Ừm? Sao ở đây lại không có ai vậy?" Giọng nói nghi hoặc của Can Anh Túc vang lên. Lâm Tiêu lúc này mới ngẩng đầu quan sát xung quanh.

Vị trí triển khai kiếm trận của bảy nữ tử nằm không xa bên dưới lối đi giữa hai thế giới.

Theo thời gian trôi qua, một vài Đại Đế của Tôn Hoàng Giới sẽ xuất hiện, hơn hai ngày. trôi qua, ít nhất cũng phải có hàng trăm Đại đế đến đây.

Nhưng bây giờ, xung quanh hai người, đừng nói là cường giả Đại Đế Cảnh, ngay cả một người cũng không có.

Lâm Tiêu cũng hơi nghỉ hoặc, hắn trực tiếp thi triển Kính thời gian, xem lại những gì đã xảy ra ở đây trong vòng hai ngày.

Cảnh tượng lúc đầu, cũng giống như hắn nghĩ.

Cứ cách một thời gian, lối đi giữa hai thế giới lại xuất hiện vài Đại Đế của Tôn Hoàng Giới.

Một bộ phận nhỏ trong số những Đại Đế này rời khỏi đây, nhưng phần lớn đều dừng tại chỗ, có người đang lập kế hoạch, có người đang chuẩn bị điều gì đó.

Cho đến giữa trưa hôm nay, một luồng dao động kỳ lạ truyền đến.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.