Chương trước
Chương sau
Ma nữ Mị Hoặc: "2???"

Nàng ta quay đầu lại trợn mắt nhìn những tỷ muội này rồi lại tập trung nhìn về phía Lâm Tiêu.

Bởi vì những lời này đều là cuộc nói chuyện riêng tư mà thất nữ truyền âm, Lâm Tiêu cách đó vài bước cũng không biết bọn họ đang nói cái gì, chỉ cảm thấy sau lưng hơi nóng - ánh mắt nóng rực.

"Này! Mọi người nhìn kìa, đạo thánh bách biến đã tự mình đi ra

"Xem ra dưới áp lực của rất nhiều Đại Đế chúng ta, cuối cùng bọn họ cũng hiểu ra cục diện hiện tại rồi."

"Vậy bây giờ chúng ta nên xử lý tên đạo thánh bách biến này như thế nào?”

"Đây... thực sự là một vấn đề rắc rố

"Hừ, còn cần phải hỏi sao? Ai mạnh hơn sẽ thuộc về người đó! Ai cướp được thì sẽ thuộc về người đó!"

"Đúng vậy, bây giờ đối phương đã đứng ở trước mặt chúng ta rồi, rơi vào tay ai thì phụ thuộc vào năng lực của mỗi người!"

Tất cả các Đại Đế còn đang chiến đấu đều tập trung cao độ, giữa mỗi người bọn họ cũng mở ra khoảng cách an toàn.

Cuộc hỗn chiến đoạt người tiếp theo là quan trọng nhất trong ngày hôm nay. Trong lúc các Đại Đế đang tranh chấp, một hư ảnh nhân lúc bọn họ không để ý đã xuất hiện và đi đến bên cạnh Lâm Tiêu, một loạt chuyển động này trơn

tru và trôi chảy.

Từ đầu đến cuối, thân hình đều ẩn giấu trong hư không, không lộ ra một tia khí tức nào, có thể nói là thần không biết quỷ không hay.

Nhưng đúng lúc hắn ta chuẩn bị dùng bí bảo muốn bắt giữ đạo thánh bách biến này vào trong bí bảo, Lâm Tiêu bỗng nhiên quay đầu lại, trong mắt có chút kim quang lấp lánh.

Soạt!

Hắn đưa tay ra.

Mọi người đều không hiểu, đây là đang muốn làm gì?

Các cô gái cũng đầy nghi hoặc, kẻ xấu sao vậy?

Phụt! Một bóng người bị Lâm Tiêu kéo ra khỏi hư không.

"Ngươi, sao ngươi có thể phát hiện ra ta?! Chuyện này không thể nào!!" Đại Đế vốn giỏi ẩn nấp cảm thấy da đầu tê dại, không thể tin nổi hét lên.

Hắn ta có năng lực ý cảnh tàng hình đặc biệt, sau khi thi triển có thể khiến mọi thứ trở thành phông nền của mình.

Đặc biệt là sau khi hắn ta đã tu luyện ý cảnh đến trình độ quy tắc thiên địa, chỉ cần không chủ động xuất kích, cường giả cùng cấp sẽ hoàn toàn không thể

phát hiện ra sự tồn tại của hẳn ta.

Nhưng bây giờ lại bị một thiếu niên Sinh Tử Cảnh sơ kỳ nhìn thấu khiến hắn ta không thể chấp nhận nổi.

"Thật trùng hợp, ta có năng lực nhìn thấu hư vô, có thể khắc chế ngươi!" Lâm Tiêu cười nhạo.

"Ngươi..." Mắt Đại Đế có sở trường ẩn nấp mở to, không nói nên lời. Chuyện này, chuyện này quá trùng hợp hay là do hắn ta quá xui xẻo. May mà tiểu tử này chỉ có tu vi Sinh Tử Cảnh mà thôi.

Nếu bây giờ đã bị bắt cũng có thể trực tiếp ra tay hạ gục hắn để tiểu tử này. cảm nhận thế nào là sức mạnh của Đại Đế.

Lúc này Lâm Tiêu lại lên tiếng.

"Có phải ngươi cho rằng bị ta bắt cũng không thành vấn đề, vừa hay có thể thuận thế hạ gục ta không?"

"Thật trùng hợp, ta cũng nghĩ vậy." Lâm Tiêu vừa dứt lời, một cảnh tượng đáng kinh ngạc xuất hiện trong hai mắt hắn.

Một con mắt dường như ẩn trong bóng tối vĩnh hằng, không gian bị xé nát từng tấc một, biến thành vô số bột mịn.

Con mắt còn lại chứa đầy huyết sắc và cực kỳ lạnh lùng, giống như vị đế quân đang nhìn thế giới phàm trần.

VùI Ngay sau đó, một chùm ánh sáng chứa đựng nỗi kinh hoàng bùng nổ.

Chùm ánh sáng này vô cùng chói mắt, lập tức lấn áp vị Đại Đế giỏi ẩn nấp đang ở trong tay hắn.

Khi mọi người tập trung lại sự chú ý và nhìn sang thì đã không thấy Đại Đế giỏi ẩn náu đâu nữa, “ đạo thánh bách biến” cũng đã biến mất.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.