Chương trước
Chương sau
“Cánh cổng phong ấn!! ta nhớ ra rồi, cánh cổng lúc nãy vừa mở ra nhất định là một trong hai cánh cổng phong ấn còn lại.”

Nhất thời những lời bàn tán vang lên, nói tới đây có vẻ mọi người cũng đã hiểu ra tình hình hiện tại. Nhưng mọi người đều nói là có ba cánh cổng phong ấn? Kể cả có mở một cánh cổng ra cũng đâu thể mở ra thông đạo kết nối hai thế giới?

Mọi người vừa kinh ngạc lại vừa kinh sợ, nhưng dù thế nào thì bây giờ đã có rất nhiều Đại Đế cảnh xuất hiện ở Huyền Thiên giới. Chuyện này đối với họ hoặc có thể nói đối với Huyền Thiên giới thì đúng là mang đầy tính uy hiếp.

“Hahaha, thông đạo kết nối hai thế giới đã mở ra một phần rồi, đây là Huyền Thiên giới sao? Linh khí mong manh như vậy thảo nào bao nhiêu năm vẫn chưa có lai phá vỡ được phòng ngự của Tôn Hoàng Giới.”

“Hình như ta cảm nhận được khí tức của tất cả Đại Đế cảnh, đều là cái loại nửa mùa yếu ớt.”

“Haha, ta thấy chỉ cần một mình ta cũng có thể quét sạch Huyền Thiên Giới này.”

“Ngươi đừng khoác lác nữa, nếu ngươi có mạnh thế thật thì ta cũng khuyên ngươi không được làm như vậy.”

“Tại sao?? Chả nhẽ còn có người ngăn được ta làm vậy?”

“Không, bộ phận thế lực ở Huyền Thiên Giới có chút liên quan mật thiết với tôn chủ và tôn vương. Ngươi cẩn thận trêu vào nhầm người, đến lúc đó lại bị tôn chủ và tôn vương truy giết.”

Mấy Đại Đế cảnh nóng lòng muốn chém giết nghe thấy câu này thì trong mắt ánh lên sự sợ hãi và ghen tị. Nếu đắc tội với tôn chủ và tôn vương thì đúng là không có não.

“Nếu chúng ta có thể tới được đây thì cũng có nghĩa ba cánh cổng phong ấn thời thượng cổ đã bị phá vỡ mất 2 cánh cổng. Chỉ cần phá nốt cánh cổng còn lại thì hai thế giới sẽ thông với nhau.”

“Ta cũng vừa thử qua, hiện tại chỉ có thể cưỡng ép từ Tôn Hoàng Giới tới đây, còn muốn trở lại thì hình như không được.”

“Vậy chúng ta không thể quay lại được??”

“Quay lại được, chỉ cần phá vỡ nốt cánh cổng phong ấn còn lại là được.”

“Ta còn phát hiện ra mặc dù thông đạo giữa hai thế giới đã kết nối với nhau nhưng chỉ có tu sĩ có tu vi Đại Đế cảnh mới đi qua được. Nếu sức mạnh quá thấp sẽ không chịu được áp lực của thông đạo, còn tu vi quá cao lại bị thông đạo chặn lại.”

“Quan tâm nhiều làm gì, dù sao cũng đã tới Huyền Thiến Giới. Mặc dù linh khí của Huyền Thiên giới không thịnh nhưng cơ duyên chắc chắn không kém gì Tôn Hoàng Giới.”

“Cũng phải, đâu là chiến trường cuối cùng của thời thượng cổ, nhất định vẫn còn nhiều bảo vật.”

Mấy Đại Đế càng nói mắt càng thêm sáng, còn về phần những người đang quỳ thì họ chả thèm để vào mắt. Không nhắc tới mấy con kiến hôi Sinh Tử cảnh thì kể cả có là mấy Đại Đế vừa tỉnh lại cũng chỉ cần búng tay một cái là chết.

Lúc đoàn người này định chia nhau đi bốn phương tìm kiếm cơ duyên trên Huyền Thiên Giới.

“Rắc rắc!!”

Tiếng răng rắc giòn tan vang lên, mấy Đại Đế của Tôn Hoàng Giới đột nhiên sững lại. Lúc tiếng răng rắc vang lên trong lòng họ như xẹt qua một tia rét run.

“Hừ?”

“Cái gì vậy?”

“Cảm thấy……có gì không đúng.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.