Lấy một trăm trận làm chuẩn thì tính ra còn thừa mười sáu người.
Nếu đã như vậy, thì giết hết luôn đi.
Trên lôi đài, người từ ngoài bị cưỡng chế chuyển dịch lên lôi đài cả mặt đều là vẻ hoang mang sợ hãi. Bọn họ còn tưởng mỗi bản thân mình đen đủi, sau khi nhìn thấy trên đài toàn là người của Bất Tử cốc nhà mình thì tâm trạng có sự thay đổi.
“Tiền trưởng lão, sao ngài cũng bị kéo lên đây thế.”
“Còn có Vương trưởng lão và các trưởng lão khác cũng ở đây.”
“Quá điên rồ, hắn định một mình đối chọi với tất cả chúng ta?”
Một người thì sợ hãi, mười người thì có chút hoang mang, còn 100 người cùng lên một lúc thì còn gì để không tự tin. Hơn nữa mỗi người trong số bọn họ chỉ cần vứt ra một phép thần thông cũng đủ giết chết tên nhãi này.
“Tự tin xong chưa?” Lâm Tiêu lạnh nhạt lên tiếng.
Tất cả mọi trên đài và dưới đài đều tập trung tinh thần, thiếu niên này tham lam tới vậy, muốn một phát lấy luôn 100 liên thắng? Nhưng từ đầu tới cuối hắn lại rất bình tĩnh, chả nhẽ đối diện với 100 người hắn còn có cách gì để nắm chắc phần thắng?
“Tiểu tử bọn ta công nhận người mạnh, mạnh một các biến thái, mạnh tới mức làm bọn ta tâm phục, nhưng ngươi đừng quá tự đắc xem thường Bất Tử cốc chúng ta!!!” Một trưởng lão lên tiếng.
Mặc dù đại trưởng lão và các trưởng lão khác đã chết dưới tay thiếu niên này nhưng những người có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-ma-ton/3523190/chuong-916.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.