Bán Đế Cảnh so với Sinh Tử Cảnh chênh lệch nhau một trời một vực, cho dù thiếu niên kia có lợi hại đến đâu, cũng không thể địch lại các trưởng lão đâu nhỉ.
Bởi vì là truyền âm, cho nên dù các trưởng lão Bất Tử Cốc này tìm hiểu hết ngọn nguồn và quá trình của sự việc thì cũng chỉ tốn chút ít thời gian mà thôi.
Trên lôi đài.
Lâm Tiêu nghe thấy mấy lời của vị trưởng lão kia, trong đáy mắt cũng khẽ lóe lên tia sáng.
Cuối cùng cũng tới rồi!
Đối với mấy đệ tử bình thường của Bất Tử Cốc kia, hắn cũng chẳng có chút hứng thú nào.
Trưởng lão thì còn được đi.
(Ngươi đã thắng bốn trận liên tiếp, có muốn tiếp tục đoạt lôi đài không?)
Lời nhắc nhở của lôi đài đã xuất hiện.
Người của Bất Tử Cốc và người của các thế lực khác vội vàng nhìn lên.
Dưới sự uy hiếp của nhiều cường giả Bán Đế Cảnh như vậy, thiếu niên trên lôi đài kia liệu có tiếp tục chiến đấu nữa không?
Nếu đổi lại là bọn họ, bọn họ nhất định sẽ rơi vào thế lưỡng nan.
Đối diện với nhiều cường giả Bán Đế Cảnh như vậy, cho dù sau khi chiến thắng liên tiếp có thể thu hoạch được phần thưởng phong phú đi chăng nữa.
Thế thì cũng không thể lấy ít địch nhiều, một mình chiến đấu.
Đợi đến lúc ra khỏi lôi đài, nhất định sẽ bị các trưởng lão này hợp lực bắt giữ.
Tới lúc đó, hậu quả khó mà tưởng tượng nổi.
“Tiếp tục!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-ma-ton/3523177/chuong-903.html