Có là một cây trường côn, trên thân côn còn khắc văn ấn dày đặc. Lúc trường côn xuất hiện trong tay hắn thì văn ấn loé lên ánh sáng tỏ rõ uy lực của mình.
“Đế khí?”
“Bất Diệt Cốc này cũng hào phóng quá đi, vậy mà hắn có một đế khí!”
“Cứ tưởng là có chuyển biến, xem ra cũng sớm kết thúc thôi.”
“Không hổ danh thế lực lớn nhất Nam Cương Thiên Vực, đại sư huynh thủ tịch còn có đế khí để dùng, thủ tịch tông môn chúng ta tới một cái đạo khí còn chả có”
Lâm Tiêu nghe thấy mấy lời bàn tán này lại càng thêm hưng phấn.
Đế khí? Tiểu hoả với tiểu tháp từng nói qua là trên đạo khí chính là tiên khí? Vậy thì đế khí ở hàng nào? Lâm Tiêu đưa mắt lên nhìn, vừa nhìn liền biết đế khí đối phương cầm thì nói chính xác là một cực phẩm đạo phí.
Phẩm chất ở giữa đạo khí và tiên khí, nói là đế khí thì đúng không ngoa. So ra còn cao hơn tiểu hoả và tiểu hắc một bậc. Nhưng so với Thiên Đạo Tháp thi thấp hơn không biết bao nhiêu bậc.
“Tiểu tử, ngươi nếm thử chút nhé.” Phó Thiên Hoa lần này rất nghiêm túc.
Hắn đã cảm nhận được cái gì đó bất thường trên người thiếu niên này, hắn cần tốc chiến tốc thắng, mau chóng kết thúc cuộc chiến này. Phó Thiên Hoa múa trường côn trong tay, văn ấn trên thân côn lao ra ngoài toả ánh sáng như những ngôi sao từ trên trời rớt xuống.
Đối diện với chiêu này Lâm Tiêu cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-ma-ton/3523171/chuong-897.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.