Tuy hắn đã đốt lên Luân Hồi Thiên Đăng của tháp Thiên Đạo, nhưng Đại Luân Hồi Thuật này hắn vẫn là lần đầu nghe nói.
Chẳng lẽ là một loại sức mạnh tương tự như tuần hoàn và sắp đặt sao?
“Chủ nhân, Đại Luân Hồi Thuật liên quan đến rất nhiều thứ, quy luật của Huyền Thiên Giới có một số thứ không thể nhắc tới. Nhưng trước mắt, với sức mạnh của chúng ta, chỉ có Đại Luân Hồi Thuật mới có thể giúp được nàng ta, cho nên vẫn mong chủ nhân tự đưa ra quyết định.” Tháp nhỏ muốn nói lại thôi, lời nói có chút mơ hồ.
Lâm Tiêu nghe nó nói vậy, trực tiếp nói ra mấy chữ.
“Được, ngươi thi triển đi!”
Có thể cứu cô nàng này là được, chuyện khác không quan trọng.
“Ừm, vậy chủ nhân hãy chuẩn bị tâm lý cho tốt nhé.” Tháp nhỏ nhắc nhở một câu.
Lâm Tiêu gật đầu, nhắm mắt lại, điều chỉnh khí tức, không nói gì thêm.
Tháp nhỏ thấy vậy thì không chần chừ thêm nữa, một nguồn sức mạnh kỳ dị từ tháp Thiên Đạo tỏa ra, bao phủ lấy hai người Lâm Tiêu và Can Anh Túc vào bên trong.
Hai mươi hai ngọn thiên đăng bên trong tháp lúc này đều hơi tối lại.
Duy chỉ có một ngọn thiên đăng phát sáng, chiếu sáng toàn bộ tòa tháp Thiên Đạo.
Là Luân Hồi Thiên Đăng.
“Đại, Luân Hồi, Thuật!” Tháp nhỏ khẽ hô lên.
Tiếp đó, tháp Thiên Đạo bắt đầu chấn động, khí tức không ngừng tăng cao, từng dòng phù văn huyền diệu xuất hiện xung quanh Luân Hồi Thiên Đăng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-ma-ton/3523114/chuong-840.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.