Chương trước
Chương sau
Tuy hắn đã đốt lên Luân Hồi Thiên Đăng của tháp Thiên Đạo, nhưng Đại Luân Hồi Thuật này hắn vẫn là lần đầu nghe nói.

Chẳng lẽ là một loại sức mạnh tương tự như tuần hoàn và sắp đặt sao?

“Chủ nhân, Đại Luân Hồi Thuật liên quan đến rất nhiều thứ, quy luật của Huyền Thiên Giới có một số thứ không thể nhắc tới. Nhưng trước mắt, với sức mạnh của chúng ta, chỉ có Đại Luân Hồi Thuật mới có thể giúp được nàng ta, cho nên vẫn mong chủ nhân tự đưa ra quyết định.” Tháp nhỏ muốn nói lại thôi, lời nói có chút mơ hồ.

Lâm Tiêu nghe nó nói vậy, trực tiếp nói ra mấy chữ.

“Được, ngươi thi triển đi!”

Có thể cứu cô nàng này là được, chuyện khác không quan trọng.

“Ừm, vậy chủ nhân hãy chuẩn bị tâm lý cho tốt nhé.” Tháp nhỏ nhắc nhở một câu.

Lâm Tiêu gật đầu, nhắm mắt lại, điều chỉnh khí tức, không nói gì thêm.

Tháp nhỏ thấy vậy thì không chần chừ thêm nữa, một nguồn sức mạnh kỳ dị từ tháp Thiên Đạo tỏa ra, bao phủ lấy hai người Lâm Tiêu và Can Anh Túc vào bên trong.

Hai mươi hai ngọn thiên đăng bên trong tháp lúc này đều hơi tối lại.

Duy chỉ có một ngọn thiên đăng phát sáng, chiếu sáng toàn bộ tòa tháp Thiên Đạo.

Là Luân Hồi Thiên Đăng.

“Đại, Luân Hồi, Thuật!” Tháp nhỏ khẽ hô lên.

Tiếp đó, tháp Thiên Đạo bắt đầu chấn động, khí tức không ngừng tăng cao, từng dòng phù văn huyền diệu xuất hiện xung quanh Luân Hồi Thiên Đăng.

Khiến cho bấc đèn của Luân Hồi Thiên Đăng từ đỏ biến thành màu vàng kim.

Ầm!!

Một luồng ánh sáng lúc này từ trên Luân Hồi Thiên Đăng lập tức bắn ra, bao phủ lấy Lâm Tiêu.

“Ba ngày, chủ nhân, ngài có ba ngày, tới lúc đó, bất luận có thành công hay không thì ta cũng sẽ đưa ngài trở về!!!” Tháp nhỏ nói lớn.

Lâm Tiêu nghe thấy lời nhắc nhở của tháp nhỏ, còn chưa kịp trả lời đã cảm thấy một luồng sức mạnh xé rách cơ thể hắn.

May mà độ cứng của cơ thể hắn đã được cải tạo qua, sức mạnh giằng xé mạnh mẽ này không thể làm gì được hắn.

Nhưng khi Lâm Tiêu biến mất trong Đại Luân Hồi Thuật, ý cảnh đặc biệt trong cơ thể hắn đột nhiên có biến động.

Lập tức, tóc của Can Anh Túc bị ý cảnh đặc biệt cắt đi mất một đoạn, hấp thụ vào bên trong cơ thể Lâm Tiêu.

“Ủa? Cái...cái gì vậy trời!!” tháp nhỏ ngạc nhiên thốt lên.

Cũng cùng lúc đó, bóng dáng của Lâm Tiêu đã biến mất tại chỗ.

Tháp nhỏ im lặng.

“Ê cu, sao đấy, chắc không phải là ngươi thi triển Đại Luân Hồi Thuật thất bại rồi đấy chứ?” Ngọn lửa nhỏ vội vàng hỏi.

Lâm Tiêu biến mất rồi, tháp Thiên Đạo và đạo khí lò luyện đan nó vẫn đang bảo hộ tại chỗ.

“Thi triển thì thành công rồi đấy, thế nhưng mà đúng phút cuối thì xảy ra chút sự cố ngoài ý muốn. Ý cảnh đặc biệt của chủ nhân chả hiểu sao lại khởi động, thế nên là đã có chút ảnh hưởng lên Đại Luân Hồi Thuật.” Tháp nhỏ không chắc chắn, đáp.

“Chút ảnh hưởng á? Thế ngươi nói xem, là ảnh hưởng kiểu gì!” Ngọn lửa nhỏ đến là cạn lời, hỏi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.