“Tiểu cô nương, lần sau là tới lượt nàng đấy, đợi nàng cũng vượt qua rồi vui mừng cũng không muộn.” Lâm Tiêu nhìn Can Anh Túc nói.
“Đại Tiêu Tiêu, cánh cổng lớn trên bầu trời kia, ta đã xem rồi. Vô cũng lợi hại, từ lúc nó xuất hiện tới giờ, đã có hàng trăm người bị nó nuốt vào trong rồi.” Can Anh Túc chuẩn bị giải thích đôi chút.
Nhưng Lâm Tiêu giơ tay bảo nàng ngừng lại, biểu thị ta đã hiểu.
“Tiểu cô nương, dẫn phụ thân của nàng và những người khác tránh xa nơi này một chút. Ngay bây giờ, nhanh lên!” Lâm Tiêu truyền âm dặn dò.
“Hả? Sao vậy, xảy ra chuyện gì rồi ư?” Can Anh Túc đầy vẻ khó hiểu.
“Cánh cổng lớn cắn nuốt hơn trăm người, bây giờ sắp phản kích rồi.” Lâm Tiêu nhẹ giọng đáp.
Phản kích? . 𝖳𝘳a𝔫g gì mà hay hay 𝘁hế [ 𝖳𝘳 𝖴m𝖳𝘳𝗎yệ𝔫.𝐕𝔫 ]
Can Anh Túc ngẩn ra. Thật đúng là có thể phản kích à.
Nhìn ánh mắt nghiêm túc của Lâm Tiêu, Can Anh Túc cũng không chần chừ nữa, lập tức truyền âm, báo chuyện này cho phụ hoàng nhà mình.
Quân chủ Đại Can đáp lại vô cùng kiên định.
“Hiểu rồi.”
Ngay sau đó, hiện trường xảy ra một cảnh tượng kỳ lạ.
Quân chủ Đại Can dẫn theo toàn bộ người của vương triều Đại Can lùi về sau mấy chục cây số.
Bất luận là tu sĩ hay người bình thường, tuy rất nhiều người không biết xảy ra chuyện gì, nhưng vì quân chủ đã đích thân hạ lệnh, cho nên mỗi người đều vô cùng phối hợp.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-ma-ton/3523088/chuong-814.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.