"Ta cũng không biết, có thể là khi ta trở thành Đại Đế, có thể là sẽ lâu hơn." Lâm Tiêu trầm giọng nói.
Mong muốn ấp ủ từ lâu của hắn là khôi phục Kiếm Ma tông về trạng thái ban đầu. Cho dù có được hay không, hắn vẫn không biết.
Nhưng chỉ cần có một tia hy vọng, hắn cũng sẽ không bỏ cuộc.
"Muội trở về trước đi, ta còn có việc khác phải làm." Lâm Tiêu suy nghĩ một chút, nói Cam Anh Túc.
"Không được, chúng ta đã cùng thề, huynh không phép một mình âm thầm báo thù."
"Hơn nữa, Đại Đế của Bất Tử Cốc vẫn còn sống, mặc dù không thể tự mình tỉnh lại, nhưng đối mặt với thời điểm sinh tồn, Đại Đế nhất định sẽ hiện thân."
Can Anh Túc trực tiếp túm lấy Lâm Tiêu.
Theo như nhìn nhận của nàng ta, đối mặt Đại Đế, cả hai vẫn không có cơ hội chiến thắng.
"Ta biết, vậy nên ta đột phá một chút." Lâm Tiêu nói.
"Đột phá? Đại Tiêu Tiêu, ý của huynh là, bây giờ huynh sẽ đột phá đến Sinh Tử cảnh sao?" Hai mắt Can Anh Túc sáng lên, vội vàng hỏi.
"Nếu không thì sao chứ?! Ta không phải kẻ ngốc, nếu không nắm chắc 100%, ta sẽ không đến Bất Tử Cốc báo thù." Lâm Tiêu nói.
Can Anh Túc nghe vậy cuối cùng cũng trút bỏ được lo lắng, tiếp tục hỏi: "Huynh chắc chắn bao nhiêu phần trăm?"
Từ Hoá Đỉnh Cảnh viên mãn, đột phá đến Sinh Tử cảnh. Mặc dù sẽ không giáng lôi kiếp nhưng hắn lại phải trải qua tâm ma
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-ma-ton/3523070/chuong-804.html