Chương trước
Chương sau
Một luồng sức mạnh Ý Cảnh Đặc Biệt từ trên người Lâm Tiêu tuôn ra, bao bọc và nuốt lấy bộ y phục của đệ tử Kiếm Ma tông.

Lâm Tiêu đã tu luyện trên trái đất trăm năm, đốt lên tám ngọn thiên đăng của tháp Thiên Đạo.

Điều này có nghĩa là, với ngộ tính đỉnh cao của hắn, tám loại ý cảnh đã tu luyện tới tầng quy tắc thiên địa rồi.

Duy chỉ có Ý Cảnh Đặc Biệt tuy là tăng lên không ít, nhưng lại cách tầng quy tắc thiên địa còn xa lắm.

Khi sử dụng Ý Cảnh Đặc Biệt ở trái đất, sức mạnh ý cảnh chỉ có tác dụng trong phạm vi trái đất.

Bây giờ trở về Huyền Thiên Giới rồi, về lí mà nói thì hẳn là có thể sử dụng được rồi nhỉ.

Lâm Tiêu nhắm mắt lại, kết nối với Ý Cảnh Đặc Biệt.

Vài giây sau, hắn đột nhiên mở mắt, tay phải đánh một chưởng lên không trung.

Ầm!!

Một cánh cổng truyền tống cao hai mét được mở ra.

“Em gái, đi!”

Lâm Tiêu vẻ mặt không chút biểu cảm, chỉ nói ra ba chữ rồi kéo Can Anh Túc trực tiếp bước vào cổng truyền tống.

Sau khi hai người tiến vào, cổng truyền tống cũng nhanh chóng biến mất.

Những hộ vệ bên cạnh sau khi hoàn toàn không còn cảm nhận được khí tức của hai người nữa mới dám đứng dậy.

“Đây là...không gian truyền tống??? Trời ạ, hai người này rốt cuộc là nhân vật gì vậy?”

“Chắc là không phải người của thiên vực cực Bắc chúng ta đâu.”

“Bọn họ chỉ hỏi những vấn đề liên quan đến Chiến Trường Vạn Tộc, nói không chừng là nhân vật đại lão của thế lực lớn một phương nào đó đấy.”

……

Ở nơi khác.

Trên bầu trời vương triều Đại Ngụy, Đông Vực.

Ầm!!

Một cánh cổng truyền tống chợt xuất hiện giữa không trung.

Có hai bóng người xuất hiện, từ bên trong bước ra.

“Ủa? Đây là vương triều Đại Ngụy? Đại Tiêu Tiêu, bí pháp của huynh quá lợi hại đi!” Can Anh Túc không nhịn được cũng phải khen một câu.

Hoàn cảnh và khí tức của vương triều Đại Ngụy, nàng ta vẫn khá là quen thuộc.

Không ngờ Đại Tiêu Tiêu trong nháy mắt liền có thể đưa hai người trở về đây, dứt khoát tiết kiệm được hai ba tháng.

Lâm Tiêu lúc này lại không có tâm trạng để ý ai hết, hắn sau khi xác định được phương hướng, liền triển khai toàn bộ tốc độ, xông về hướng đó.

Trong mắt Can Anh Túc lộ ra vẻ lo lắng, cũng thi triển tốc độ để đuổi theo.

Với tốc độ hiện tại của hai người, cho dù có dạo quanh vương triều Đại Ngụy một lượt cũng chẳng tốn mấy thời gian.

Sau mười giây.

Can Anh Túc cuối cùng cũng đuổi kịp Lâm Tiêu.

Chỉ thấy Lâm Tiêu dừng lại giữa không trung, nhìn xuống mảnh đất hoang bên dưới mà ngẩn ra, không biết đang nghĩ gì.

Can Anh Túc đang chuẩn bị hỏi, thì đồng tử kịch liệt co lại.

Đợi chút...

Nơi này hình như....không phải là bãi đất hoang mới đúng.

Đây rõ ràng là...vị trí của Kiếm Ma tông mà.

Chẳng lẽ là...

Kiếm Ma tông bị người ta san bằng, hủy diệt toàn bộ rồi sao.

Sắc mặt Can Anh Túc khó coi đến cực điểm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.