"Đại Cầu Nguyện Thuật??"
Lâm Tiêu chớp mắt liên tục. Cha mẹ và bác thực sự người lần lượt mạnh hơn người kia.
Thấy mẹ sắp ngã, Lâm Tiêu đã sẵn sàng đỡ nhưng một bóng người đã nhanh hơn hắn một bước, đó chính là cha.
Sự chú ý của cha luôn hướng về phía mẹ, sau khi cảm nhận được sự vận chuyển điên cuồng linh lực trong cơ thể mẹ mình, ông ta đã di chuyển. Thấy vậy, Lâm Tiêu cũng hợp lý điều chỉnh dáng vẻ của mình, để mẹ ngã vào vòng tay của cha.
“Bảo bà thử tu luyện ý cảnh một chút mà bà liều mạng như vậy làm gì?” Cha nói với giọng điệu có chút trách móc.
"Tôi đâu có biết sẽ như vậy, hồi phục một chút là sẽ ổn thôi, không sao đâu." Mẹ nói.
Hai người đang phát cẩu lương ở nơi công cộng.
May mắn thay, ngoại trừ một số rất ít người, hầu hết những người xung quanh đều nhìn vào dị tượng thiên địa trên đầu họ.
Ánh sáng vàng, hoa sen màu đen và bầu trời tím đều đan xen và ảnh hưởng lẫn nhau. Những sợi khí tức thần bí phát ra từ đó, dần dần bao phủ mọi người.
Trên bầu trời, tất cả những đám mây đã tan ra.
Một con mắt do quy tắc chi lực tạo thành đã xuất hiện ở đó, ánh mắt của nó nhìn xuống những người bên dưới, nhìn xuống Hoa Hạ và toàn bộ Trái Đất.
Lúc này, tất cả mọi người đều cảm giác được trong cơ thể có một luồng lực lượng thần kỳ, những vết thương ẩn sâu trước đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-ma-ton/3523055/chuong-789.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.