Nghe được lời này, cô ấy nhìn tôi chăm chú.
“Được, vậy thì đi thôi.”
Sau này tôi mới biết, cô tên là Châu Tuyết Bình, là phó các chủ của Lăng Tiêu Các.
Mọi người đều nói, trên thế giới này, các chủ là người lợi hại nhất.
Nhưng tôi biết, ở trước mặt cô Châu, các chủ căn bản là không có lực đánh trả.
Có mấy lần tu luyện ở trong sân nhà cô Châu, tôi đã tận mắt nhìn thấy các chủ bị cô Châu hành cho thừa sống thiếu chết.
Chính là kiểu đánh một gậy liền văng đi cả mười mấy mét, sau đó lại lôi về, ấn xuống đất, không ngừng rên rỉ.
Cũng may mà tôi không phải người thích hóng chuyện, học tập, tu luyện mới là chuyện quan trọng nhất trong tất cả các chuyện quan trọng của tôi.
Tôi cũng không phụ sự kỳ vọng của cô Châu.
Dưới sự liều mạng nỗ lực của mình, thực lực dần vượt qua những người đồng trang lứa, sau đó bắt kịp các sư ca, sư tỷ.
Lúc 10 tuổi, cuối cùng tôi cũng có thể tự tay chém chết một con yêu ma.
Lúc 15 tuổi, tôi trở thành đệ tử nội các nhỏ tuổi nhất của Lăng Tiêu Các.
Lúc 20 tuổi, đã đuổi kịp các sư ca, sư tỷ, trở thành đệ tử trọng điểm của Lăng Tiêu Các.
Yêu ma chết trong tay tôi càng ngày càng nhiều, danh tiếng của tôi ở Lăng Tiêu Các càng ngày càng lớn.
Mọi người nói tôi là có cha mẹ hiến tế cho trời, nên pháp lực vô biên.
Tôi cũng chẳng thèm để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-ma-ton/3523045/chuong-779.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.