“Lầu trên, đã chụp ảnh. Bây giờ xã hội trên mạng cũng có pháp trị, nói thì phải làm.”
“Mẹ kiếp, vậy tôi xin rút.”
Toàn bộ cư dân mạng là một sự bàng hoàng, các bên phát sóng trực tiếp đã bắt đầu bùng nổ. Lâm Hải Thịnh bay tới trước mặt ba người.
“Con trai bây giờ giao hết cho con, đừng hoảng nhé!” Lâm Hải Thịnh vỗ vai động viên con trai.
“Cha yên tâm, chỉ dựa vào vài người này sao làm con sợ, vẫn còn sớm lắm.” Lâm Tiêu trả lời.
“Hehe, con trai nhớ tới lúc trước cha con thực lực không phải yếu, nhưng đứng trước mặt vài nghìn người chân còn run rẩy.” Mẹ hắn cười cười trêu chọc.
“Mẹ con cứ lấy chuyện này ra nói suốt, ai chả có giai đoạn chưa thích ứng.” Lâm Hải Thịnh mặt đỏ vội vã nói.
Dù gì trước này tai kiếp kia xảy ra ông cũng chỉ là một dân văn phòng bình thường. Lúc bình thường cùng lắm là đứng phát biểu trong cuộc họp. Nào đã bao giờ đứng trước mặt mấy chục nghìn người phát biểu đâu. Lúc đó chân run nhưng ông cũng đã nói được hết.
Mẹ hắn chỉ cười không nói gì, Lâm Tiêu nhìn thấy hai người đùa nhau tâm tình càng thêm vui vẻ.
“Vậy con qua đó trước.” Lâm Tiêu nói.
“Con trai, cố lên!” hai người cùng lên tiếng cổ vũ.
“Đại Tiêu Tiêu cố lên!~~~” Can Anh Túc giơ tay bắn tim, cười nói.
Lâm Tiêu trợn mắt nhìn lại cô, nha đầu này thích nghi môi trường sống còn nhanh hơn hắn tưởng, học cái gì cũng nhanh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-ma-ton/3523031/chuong-765.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.