“Người kia là bác ta, ông ấy đã ở ngay trước mặt rồi. Nói không chừng còn có thể tìm được càng nhiều người có ý cảnh đặc biệt. Đều là của chúng ta, không chạy được đâu!”
Lâm Tiêu thông qua truyền âm đưa một lời đảm bảo với bảo tháp. Từ Lăng Tiêu các tới ven biển nơi bác Lâm Tiêu trấn giữ hắn đã thử dùng ý cảnh đặc biệt liên hệ với thế giới huyền huyễn, nhưng kết quả vẫn chỉ là sự thất vọng.
Vị trí của thế giới huyền huyễn giống như bị người ta dùng không gian hư ảo phong bế lại. Muốn mở khóa đến thế giới huyền huyễn chỉ còn các thông qua thần uy của Thiên Đạo tháp, hơn nữa dòng chảy thời gian trên trái đất hình như chậm hơn rất nhiều so với thế giới huyền huyễn.
Dù gì đã đưa người tới đây vậy cũng phải sắp xếp ổn thoả. Bây giờ việc cần làm là khôi phục uy lực của bảo tháp rồi những chuyện khác mới bàn tới.
Nghe thấy chủ nhân đảm bảo như vậy, lại cảm nhận được thành ý thực sự nên Thiên Đạo tháp mới từ từ bình tĩnh lại, lần nữa quay về bên trong Lâm Tiêu.
“Đó là chân linh đạo khí gì vậy?” mẹ hắn tò mò nhìn cảnh vừa rồi.
Sau đó còn đưa tay sờ chỗ Thiên Đạo tháp chui ra chui vào trên người Lâm Tiêu, biểu tình cực kỳ kinh ngạc.
“Đúng rồi mẹ, đây chính là chân linh đạo khí. Đợi sau này quay được về thế giới huyền huyễn, con sẽ kiếm cho mẹ một cái, mẹ thích loại thế nào?” Lâm Tiêu hỏi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-ma-ton/3523006/chuong-740.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.