"Vậy còn cha thì sao?" Lâm Tiêu nhanh chóng nhìn người cha bên cạnh.
Cha vẫn đang tiếp thu thông tin của thần niệm, vẫn chưa tỉnh táo lại.
“Cha con à, ông ấy yếu hơn ta nhiều, có lẽ phải cần nửa ngày.” Mẹ không quá chắc chắn, đưa ra một câu trả lời mơ hồ.
Mặc dù vậy nhưng vẫn làm Lâm Tiêu ngạc nhiên. Chỉ mất nửa ngày để hấp thụ tin tức thần niệm của mình, thực lực thần hồn chắc chắn là Hoá Đỉnh cảnh trung kỳ trở lên.
Chuyện này... chuyện quái quỷ gì đang xảy ra vậy. Sức mạnh thần hồn của cha mẹ mạnh hơn hắn tưởng tượng rất nhiều.
"Tiểu tử thối, đừng ngây ra đó nữa, lấy phi thuyền của con ra đây, chúng ta đến tiền tuyến một chuyến!"
"Vừa hay để cho bọn họ nhìn thấy dáng vẻ thần uy của con."
"Với thực lực của con, đối phó một đại quân yêu ma cấp đại có lẽ không khó."
Mẹ nắm lấy tay Lâm Tiêu, ánh mắt đầy yêu thương. Sau khi xem xong những thần niệm của con trai gửi đến, bà đã hiểu rất nhiều về con trai mình.
Chính là như vậy, bây giờ bà chỉ muốn nhanh chóng giải quyết đại quân yêu ma đó, sau đó cùng con trai trò chuyện vui vẻ mấy ngày mấy đêm, nấu cho hắn những bữa ăn ngon.
Cuộc sống của con trai trong những năm qua, bất kể là điều kiện sống hay là những kẻ thù phải đối mặt, đều khó khăn hơn nhiều so với vợ chồng bọn họ.
Can Anh Túc ở phía sau Lâm Tiêu sau khi nhìn cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-ma-ton/3523001/chuong-735.html