Trong lòng Lâm Tiêu thầm kinh ngạc. Không ngờ, người cha thật thà chất phác trong ký ức nay đã trở thành thủ lĩnh của gần một người dưới vạn người.
Không sai khi nói rằng loạn thế tạo anh hùng.
"Ni tử, thu khí tức lại và đi xuống với tôi. Hãy nhớ rằng, bất kể xảy ra chuyện gì, cũng không được động thủ trong Lăng Tiêu Các." Lâm Tiêu nhắc nhở.
"Yên tâm đi Đại Tiêu Tiêu, người ta là một người thục nữ, khuê các chứ bộ! ~~~" Can Anh Túc nhẹ nhàng nói.
Lúc này, khí tức của cô đều được thu vào trong cơ thể, thay vào đó là khí chất dịu dàng quý phái.
Lâm Tiêu: "..."
Cô gái này bị bệnh sao, chắc chắn là bệnh nặng lắm rồi!
Tại cửa tòa nhà Lăng Tiêu Các.
“Xin lỗi hai vị, xin hai vị xuất trình giấy tờ chứng minh thân phận. Nếu không phải là thành viên của Lăng Tiêu Các chúng tôi, tạm thời không thể vào trong.
“Không phải hội viên, một năm chỉ có một lần được tiến vào Lăng Tiêu Các tham quan trong ngày tham quan thôi, thời điểm khác không được tiến vào.”
Hai người bảo vệ chặn Lâm Tiêu và Can Anh Túc lại.
Chuyện này khiến Lâm Tiêu nhất thời thấy khó xử.
Đã chuẩn bị sẵn tâm lí khi gặp lại cha mẹ rồi, vậy mà ngay cả cửa cũng không vào được.
Can Anh Túc ở phía sau trộm cười một trận.
Lâm Tiêu không cố xông vào.
Đối với hắn mà nói, đừng nói là Lăng Tiêu Các trước mặt, cho dù là bất cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-ma-ton/3522995/chuong-729.html