Mọi người: “???”
Tất cả mọi người nhìn thông tin giới thiệu của hộp mù. Đây là cái ý gì, giới thiệu hộp mù là một loạt dấu hỏi chấm, số điểm đổi cũng thế. Hơn nữa hộp này để làm gì?
Bọn họ không thể hiểu nổi tại sao Lâm Tiêu lại chọn cái này, nhưng trên màn trời lại hiện ra thông tin khác.
(Mời chọn loại hộp mù muốn đổi)
(1, Hộp mù 1 vạn điểm.)
(2, Hộp mù 5 vạn điểm.)
(3, Hộp mù 10 vạn điểm.)
(4, Hộp mù bằng số điểm hiện có.)
Tất cả mọi người: “???”
Không hiểu, vẫn là không thể hiểu nổi. Hột mù mà cũng đắt như vậy, bên trong có cái gì nhỉ?
Tuy nhiên sau khi Lâm Tiêu nhìn thấy mấy lựa chọn này thì ánh mắt của hắn lại sáng rực lên. Hình như hắn tìm đúng hướng rồi.
“Ta chọn, hộp mù bằng số điểm hiện tại!” Lâm Tiêu nhàn nhạt lên tiếng không chút do dự.
Hắn vừa nói xong lời này thì một luồng sáng từ trong người hắn bắn lên trên trời. Trên trời lại hiện ra một hàng thông tin.
(Đã trừ tất cả số điểm hiện có.)
“???”
“Trời ơi, chuyện gì vậy, trừ hết toàn bộ số điểm rồi?”
“Đến đồ bên trong là gì còn chưa biết mà đã trừ hết điểm rồi?”
“Hahaha, Lâm Tiêu khóc là cái chắc rồi.”
“Ai bảo hắn không thích bình thường, cứ giữ lại điểm không phải tốt hơn sao?”
“Đúng là thần kinh, mười mấy vạn điểm chỉ để đổi một món đạo khí thượng phẩm.”
“Hắn lại kiếm điểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-ma-ton/3522976/chuong-710.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.