“Sao vẫn còn nữa vậy? Chưa xong chuyện nữa sao!”
Ba vị tộc trưởng Yêu Tộc ngẩn ra, đồng loạt ngạc nhiên hô lên.
Nếu là bên ngoài chiến trường vạn tộc, bọn họ chẳng thèm quan tâm đối phương có mấy con rối bản mệnh.
Thứ như vậy, tới bằng nào giết bằng nấy.
Nhưng trong chiến trường vạn tộc này, thứ rác rưởi này lại khiến bọn họ kinh hồn bạt vía.
Con rối bản mệnh này chợt cử động. Năng lượng màu đen cuồn cuộn trào ra, ầm ầm lao về phía ba vị tộc trưởng.
Ầm ầm ầm!!!
Trạng thái hiện tại của ba vị tộc trưởng sao có thể đỡ được đòn tấn công ở mức độ này.
Không chút sức phản kháng mà bị đánh bay về phía sau.
“Hahaha, trận này ta sẽ trực tiếp giành hạng nhất rồi. Chỉ tiếc là để xổng một tên thủ lĩnh yêu tộc Lâm Tiêu, coi như cái mạng chó của hắn gặp may!” Triều Khôn cười lên dữ dằn.
Nhưng sau đó, chính vào lúc này, một âm thanh quỷ dị chợt vang lên bên tai hắn.
“Ngươi hống hách cái con mẹ nhà ngươi ấy!!”
Phụt!!
Hàn quang lóe lên.
Triều Khôn trợn trừng mắt, đầu lìa khỏi cổ.
Đầu văng lên cao cả mười mấy mét.
Khi cái đầu của Triều Khôn rơi xuống đất, phía sau phần thân của hắn xuất hiện bóng dáng của một thiếu niên.
“Là tôn thượng đại nhân!!!”
“Tạ ơn tôn thượng đại nhân ra tay tương trợ!”
“Huhu...may mà có tôn thượng đại nhân ở đây, nếu không thì hai con rối kia đã lấy đi mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-ma-ton/3522969/chuong-701.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.