Chương trước
Chương sau


Đây là chuyện mà gần như ai cũng biết.

Ánh mắt họ cũng hướng tới người thiếu niên phía dưới kia.

Nếu lão tiền bối đã nói như vậy rồi, thế thì thứ trong tay thiếu niên kia có lẽ có liên quan tới chiến tranh vạn tộc.

“Điều các ngươi nghĩ không sai, Vạn Chiến Pháp Chỉ trong tay thiếu niên kia chính là một vật phát động chiến tranh. Có được nó, là có thể cưỡng chế khơi dậy chiến tranh vạn tộc...”

Lão cường giả bán Đế Cảnh nói tới đây, hình như nghĩ tới chuyện gì đó đáng sợ, sắc mặt trở nên khó coi, chợt ngừng lại.

“Thế thì đã sao, chỉ là vật khơi dậy chiến tranh thôi mà, chúng ta không tham gia là được...” Một vị cường giả bán Đế Cảnh trẻ tuổi không cho là đúng, nói.

“Chuyện nào có đơn giản như vậy, nếu thật sự giống như ngươi nghĩ. Vậy ngươi cảm thấy tại sao gần như toàn bộ cường giả chí tôn thời thượng cổ đều bỏ mình tại chỗ, đều biến mất không rõ tăm hơi, tại sao vậy, ngươi nói cho ta biết là tại sao đi!!!” Lão cường giả bán Đế Cảnh chất vấn.

Câu hỏi này, khiến tất cả mọi người đều sững lại.

Đúng vậy.

Cường giả Đại Đế Cảnh, đó là cấp bậc nào kia chứ.

Nhưng sau chiến tranh vạn tộc, chư thần loạn chiến, lại có tới chín phần mười cường giả chí tôn bỏ mạng, những người còn lại cũng đều rơi vào trạng thái ngủ say và phong ấn.

Thế gian này đã không còn Đại Đế nào dám tùy ý xuất hiện nữa.

Một thời đại thịnh vượng, rực rỡ cứ thế mà vỡ nát.

“Thế này, thế này.....vậy chúng ta bây giờ phải làm sao!” Có cường giả bán Đế Cảnh lộ vẻ lo lắng, thắc mắc hỏi.

Một lão cường giả bán Đế Cảnh khác nhìn chằm chằm Vạn Chiến Pháp Chỉ trong tay Lâm Tiêu, trầm giọng nói: “Cũng không cần quá lo lắng, theo như ta được biết. muốn kích phát Vạn Chiến Pháp Chỉ này, chí ít cũng phải cần tới cấp bậc tu vi của Đại Đế Cảnh mới được. Nếu không, căn bản là không thể khởi động.”

“Hả! Thật sao?”

“Cái gì, còn có yêu cầu như vậy sao?”

“Nếu đã như vậy, thiếu niên kia sao còn lấy vật này ra làm gì.”

“Dọa ai vậy chứ, cho dù không kích hoạt Vạn Chiến Pháp Chỉ, khí tức lộ ra trên đó cũng đã khiến người ta sợ mất mật rồi.”

“Đúng vậy, nếu như không phải là có mấy vị lão tiền bối ở đây, chúng ta ai lại có thể nhận ra Vạn Chiến Pháp Chỉ kia chứ.”

“Tiểu tử này e là biết vật này, nhưng lại không biết yêu cầu để kích hoạt vật này phải cần tới tu vĩ cỡ Đại Đế Cảnh.”

“Đúng, nhất định là như vậy.”

“Cái thời đại này, người có thể kích hoạt loại pháp chỉ này, e là đều đang ngủ say chứ chẳng có ai xuất thế cả.”

Phải tới khi lão tiền bối nhắc nhở xong, tất cả mọi người mới thực sự yên tâm.

Đợi bọn họ nhìn về phía thiếu niên bên dưới kia một lần nữa, ánh mắt đã trấn định như nước chảy bèo trôi.

Tới lúc này, cuộc trò truyện thông qua thần thức đã kết thúc.

Cách thời điểm Lâm Tiêu lấy ra Vạn Chiến Pháp Chỉ cũng mới chỉ có mấy phút mà thôi.

Trưởng môn Đại La Môn vừa mới chém một kiếm về phía Lâm Tiêu, trong mắt bán Đế Đại La Môn đã nổi lên sát ý.


Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.