Chương trước
Chương sau
Khi tộc trưởng Đầu Trâu nghe thấy điều này, ông ta hét lên như thể bị giẫm phải đuôi vậy.

"Không thể nào! Không thể nào lấy ra đồ đằng bia được, trên đó ghi lại các loại thần thông của bộ lạc Man Ngưu chúng ta, còn có các loại bí mật và kinh nghiệm do tổ tiên tộc ta để lại, làm sao có thể cho các bộ tộc khác được?!” Đầu Trâu bất mãn nói.

Tộc trưởng Chu Tước cười tủm tỉm, ông ta biết sẽ là phản ứng này.

"Cho nên, ý của ta cũng là như vậy, không phải ta không muốn chia sẻ, mà là không tiện!" Tộc trưởng Chu Tước nói.

Tộc trưởng Đầu Trâu á khẩu không nói nên lời.

Những tộc trưởng khác cũng không nói gì, bọn họ đều nhìn ra sự kiên quyết của tộc trưởng Chu Tước.

"Được rồi, chư vị ba ngày nữa sẽ cử hành nghi thức thiên táng của Tước Phượng đại nhân, xin chư vị khi đó hãy tới." Nói xong, tộc trưởng Chu Tước bước vào tộc mình đến đầu cũng không ngoảnh lại.

Chỉ còn lại năm vị tộc trưởng yêu tộc nhìn nhau.

"Tử Viên tộc trưởng, không phải ngươi đã tu luyện thiên mục thần thông sao? Có phát hiện được tộc Chu Tước có cơ duyên gì không?" Đầu Trâu không bỏ cuộc hỏi con vượn màu tím ở bên cạnh.

Tộc trưởng Tử Viên bất lực lắc đầu, nói: "Lúc đầu ta đã sử dụng rồi, không thể, thực lực của tộc trưởng Chu Tước cao hơn ta rất nhiều, ta căn bản nhìn không thấu."

"Thật sự là kỳ lạ, rốt cuộc là cái gì có thể khiến cho toàn bộ quốc gia yêu thú chấn động." Tộc trưởng Đầu Trâu tò mò nói.

Lúc này tộc trưởng Minh Hổ vẫn luôn trầm mặc bên cạnh lên tiếng.

"Ta quả thật cũng chú ý tới một chuyện, không biết có nên nói hay không..."

"Hổ huynh hãy nói đi."

Những tộc trưởng khác tò mò nhìn sang.

“Ngay khi chúng ta đến đây, ta đã cảm nhận được khí tức của Tước Phượng xuất hiện trong tộc Chu Tước và một luồng khí tức không hề kém ta. ” Tộc trưởng Minh Hổ thì thào nói.

"Cái gì!!"

Những lời này trực tiếp làm cho những tộc trưởng yêu thú khác choáng váng.

Cảm nhận được khí tức của Tước Phượng đại nhân? Còn có khí tức của cường giả không thua gì Tộc trưởng Minh Hổ ư?

Đùa sao?!

Tước Phượng đại nhân đã tạ thế rồi không chỉ khiến mỗi yêu tộc bọn họ cảm nhận được sự buồn sâu sắc, mà những cường giả đỉnh cấp của vạn tộc khác cũng như vậy.

Không thể nào!

Về phần tộc trưởng Minh Hổ có thể cảm nhận được có những cường giả Bán Đế cảnh khác trong tộc chu tước là có thể.

Mặc dù các mạch các tộc bọn họ có xung đột nhưng cũng có những bộ bộ có quan hệ tốt.

Bây giờ cả năm tộc trưởng bọn họ đều ở đây, điều đó có nghĩa là trong ba tộc trưởng Bán Đế cảnh còn lại có một vị đã liên thủ với tộc Chu Tước.

Nghĩ tới đây, năm tộc trưởng trầm tư, trong lòng mỗi người dường như có tám trăm mưu kế, như đang chuẩn bị gì đó.

Họ không có ý định rời đi. Dù sao, chỉ có ba ngày để đến dự nghi thức thiên táng của Tước Phượng đại nhân.

Chỉ cần đợi ở đây là được rồi.

Lúc này, lại có hai bóng người từ xa chạy tới.

“Là tộc trưởng Bạo Hùng và tộc trưởng Phi Xà!” Tộc trưởng Minh Hổ liếc mắt nhìn hai người này.

"Hả? Các ngươi tới đây nhanh thật, có phải là bởi vì thiên địa dị tượng hôm đó không!"

"Có vẻ như đó là thiên địa dị tượng do tộc Chu Tước tạo ra, đã hỏi được nó là gì chưa?" Hai tộc trưởng yêu thú vừa tới tò mò hỏi.

"Hỏi cái gì mà hỏi? tộc trưởng chu tước vừa mới bỏ lại chúng ta đây, thậm chí còn không cho vào, ông ta bảo chúng ta chờ ba ngày sau cử hành nghi thức thiên táng rồi hãy qua." Tộc trưởng Đầu Trâu nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.