Chương trước
Chương sau


"Câm miệng!!!"

Thánh chủ Dao Trì không cam tâm muốn nói điều gì đó với ông lão nhưng đã bị ông ta trực tiếp cắt ngang.

"Thời đại sau, ngươi hãy mở to mắt ra nhìn, chúng ta làm sao có thể động tới một thiếu niên trên người có thiên vận chi khí chứ?"

Ù ù!

Cuộn tranh màu vàng được nâng lên trời, tỏa sáng rực rỡ.

Cuộn tranh tiếp tục kéo dài từ trên người ông lão đến toàn bộ thánh địa Dao Trì, ánh sáng tỏa ra ngày càng chói lọi hơn.

"Đóng!" Ông lão gần như dùng hết sức lực phun ra một chữ.

Trời đất rung chuyển, thần quang chiếu tứ phía.

Toàn bộ thánh địa Dao Trì rung chuyển.

Bùm một tiếng.

Sau đó, biến mất rồi. Thánh địa Dao Trì biến mất, tất cả người dân của thần tộc Dao Trì cũng biến mất không một dấu vết, giống như trên thế giới này thánh địa Dao Trì không hề tồn tại.

"Hả!?" Lâm Tiêu sửng sốt.

Sao có thể chơi như vậy chứ?

Không thể đánh bại nên tự phong ấn một kỷ nguyên sao?!

Điều mà Lâm Tiêu không biết chính là sự hỗn loạn do thần tộc Dao Trì rút lui gây ra lớn hơn nhiều so với hắn tưởng tượng.

Ngay khi đế lộ xuất hiện, một thần tộc hùng mạnh đã rút lui.

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?

Nhưng Lâm Tiêu không quan tâm đến những điều này, hắn chậm rãi bước đến nơi cuộn tranh màu vàng biến mất.

Nhắm mắt lại, duỗi tay phải ra, soạng qua lại trong không trung sờ giống như đang tìm kiếm cái gì đó.

Đột nhiên, Lâm Tiêu mở mắt ra, tuế nguyệt chi lực trong cơ thể nhanh chóng tăng vọt.

"Tuế Nguyệt... Hồi Tố!" Hắn thì thầm.

Ngay sau đó.

Một cuộn tranh... một cuộn tranh màu vàng đột nhiên xuất hiện trên tay hắn.

Thánh địa Dao Trì của hiện tại, chỉ còn lại một vài người.

Ngoại trừ Lâm Tiêu bọn họ, có một số người không đến từ thánh địa Dao Trì, chẳng hạn như những người đang tìm kiếm thuốc.

Lúc này, Can Anh Túc nhìn cuộn tranh màu vàng trong tay Lâm Tiêu với vẻ mặt kinh ngạc. Đây chẳng phải là chân linh đạo khí trong tay ông lão vừa rồi sao?

Sao nó lại có thể xuất hiện trong tay của Đại Tiêu Tiêu? Thần tộc Dao Trì bị thu vào trong cuộn tranh đó rồi sao?

Đừng nói Can Anh Túc, ngay cả bản thân Lâm Tiêu cũng bàng hoàng.

Chuyện này……

Thực sự là lấy nó ra cho hắn sao!?

Tuế Nguyệt Hồi Tố là một kỹ năng mà Lâm Tiêu đã học được sau khi đốn ngộ sức mạnh Tuế Nguyệt. Nó có thể làm cho thời gian xung quanh quay ngược lại một khoảng thời gian nhất định.

Nhưng cho dù hiện tại thực lực của hắn đã đột phá đến Hóa Đỉnh cảnh thì lần này Tuế Nguyệt Hồi Tố chỉ có thể quay ngược thời gian ba tức.

Ba tức thì có thể làm gì chứ. Điều gì nên xảy ra cuối cùng sẽ xảy ra cho nên Lâm Tiêu cho rằng kỹ năng này thực sự vô bổ.


Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.