"Trả ư? Đây là thứ ta dựa vào thực lực đoạt được, tại sao phải trả lại!" Lâm Tiêu lạnh lùng nói.
Nói đạo lý!? Hắn không nói đạo lý. Ban đầu các ngươi trộm có nói đạo lý không?
"A! Sỉ nhục người quá đáng, ngươi thật sự cho rằng bản thánh chủ giết không được ngươi sao! " Thánh chủ Dao Trì nổi điên.
Hắn không thể ngờ rằng, một tên nhãi nhép nhỏ bé này lại có thể khó giải quyết và kỳ lạ như vậy.
Nếu đây không phải lôi kiếp chi địa, cho dù có mười mấy trăm Lâm Tiêu, hắn cũng không hề coi trọng.
Ù!!
Một đạo nhân ảnh hình người giống như thật cao nửa mét lơ lửng trên đầu của Thánh chủ Dao Trì.
Ngay lập tức, linh hồn của tất cả những người có mặt bắt đầu run rẩy và run rẩy.
Nguyên thần!
Linh hồn mà Bán Đế cảnh vừa tu luyện ra, ý niệm hoá thành thần thông, trực tiếp đánh vào linh hồn của người khác.
Những người bị trúng đòn sẽ ngay lập tức bị hồn bay phách lạc và biến thành tro bụi.
Trên nguyên thần của Thánh chủ Dao Trì có thần vặn lượn lờ, tỏa ra một lực lượng bất khả chiến bại.
Lâm Tiêu cũng cảm thấy đầu óc choáng váng nhưng ngay sau đó, tuế nguyệt chi lực trong cơ thể tự động lưu chuyển toàn thân, trong nháy mắt tiêu trừ tất cả ảnh hưởng tiêu cực.
"Chết đi!!" Thánh chủ Dao Trì hừ lạnh một tiếng.
Nguyên thần hình người trên đầu hắn lập tức mở mắt ra. Một đạo thần quang hư ảo bộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-ma-ton/3522885/chuong-592.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.