Chương trước
Chương sau
Lâm Tiêu cảm thấy sự ẩm ướt trên nửa khuôn mặt của mình, thân thể thì như bị điện giật. Cảm giác tê dại truyền từ tim lan ra ngoài.

Can Anh Túc hôn xong thì ngay tức thì lùi lại sau. Cả mặt hơi ửng hồng, thật không ngờ cái chuyện này còn kích động hơn cả giết người.

“Nha đầu, nước bọt của ngươi…..có chút thối.” Lâm Tiêu làm bộ ghét bỏ nói.

“Lâm Tiêu, ngươi, ngươi…….” Can Anh Túc trợn tròn mắt, nghiến răng.

Khi nàng đang định nói gì thì….Ầm ầm ầm!

Thiên lao bị một con Lôi Long từ trên trời giáng xuống một trận sấm sét kinh thiên động địa, những bức tường của thiên lao vỡ vụ, thiên lao hoàn toàn sụp đổ.

“A! chuyện gì thế này! Thiên lao vỡ rồi.”

“Chắc chắn là do lũ người thần tộc làm, thật là đáng ghét!”

“Cuối cùng bọn chúng cũng định giết chúng ta rồi sao? Tới đây, lão tử sớm đã muốn chết rồi.”

“Hahaha, giải thoát cho ta đi, ta cũng nếm qua loại giày vò này rồi.”

“Hả? sao phong ấn trên người ta bị lôi kiếp hoá giả hết rồi, hahaha, lão tử đi đây.”

“Ngươi không nó ta cũng không phát hiện đâu, phong ấn trên người ta cũng được hoá giả hết rồi. Đi, chúng ta ra ngoài xem rốt cuộc là chuyện gì.”

Thiên lao vỡ nát, hộ vệ là những kẻ chạy thoát thân đầu tiên. Những người bị giam ở trong chết vô số kể, càng ở tầng trên người chết lại càng nhiều. Còn những người bị nhốt ở tầng dưới đều là cường giả.

Dưới trận lôi kiếp vừa nãy, những người này mặc dù bị trọng thương nhưng phong ấn trên cơ thể lại được hoá giải. Giống như đòn công kích của Lôi Long còn ẩn dấu một loại sức mạnh đặc biệt nào đó.

Ngay lập tức hàng loạt thân ảnh từ trong ngục sâu lao ra ngoài. Có kẻ vừa ra ngoài đã muốn chạy khỏi thánh địa, cũng có kẻ vừa ra ngoài liền bắt đầu động thủ đánh nhau với đám người thần tộc.

Nhưng đại đa số sau khi ra được ngoài đều bị màn lôi kiếp này làm cho sững sờ đứng im tại chỗ. Đám vân kiếp vốn dĩ màu tím từ từ hợp lại thành một mảng đen xì, màu đen này như bất tận, nó hun hút vào trong như không nhìn thấy điểm kết thúc.

Ầm ầm!!

“Gầm gầm!!”

Vô số con Lôi Long đen xì từ trong vân kiếp chui ra, uy áp khổng lồ như muốn đè ép cả thiên địa.

Rắc rắc, tiếng vỡ nát bắt đầu vang lên.

Cứ mỗi một lần đám Lôi Long này quẫy đuôi hay duỗi móng vuốt, khoảng không trước mặt trúng lại bị xé toạc ra. Vân kiếp lúc đầu chỉ nằm ở phạm vi bầu trời trên thần tộc Dao Trì, bây giờ nó bắt đầu lan ra xung quanh.

Chỉ trong chốc lát cả Thiên Vực Thương Lan như bị lôi vân bao phủ, kể cả các Thiên Vực khác cũng cảm nhận được.

Chư vị cường giả: “???”

Cái gì vậy? không phải lúc nãy đã kết thúc rồi sao? Sao lại tới nữa rồi? Cái thứ lôi kiếp này còn có năng lực hồi phục sao?

Hơn nữa lần lôi kiếp này cũng hơi có chút quái dị, giống như……tràn ngập mùi của sự huỷ diệt. Rốt cuộc có ai đột kiếp đây? Độ cái gì mà lắm vậy?

Cường giả của những Thiên Vực khác không thể hiểu được, nhưng người của thánh địa Dao Trì, sau khi nhìn thấy những đám lôi vân đen xì này. Lại thêm đại quân tà ma trước mắt, mặt người nào cũng biến sắc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.