Nguy hiểm ư?
Đó là không thể nào.
Hàn nguyên lão từng bước tiến về phía lò luyện đan, sự tham lam và kích động trong ánh mắt hoàn toàn không hề che giấu.
“Nào, đặt tay lên thân ta nào.” Lò luyện đan lại vang lên âm thanh trầm thấp, dụ dỗ.
Vừa dứt lời, tay của Hàn nguyên lão đã vội vàng đặt lên trên rồi.
Lúc này, lò luyện đan chợt bật cười.
“Hahaha, đúng là rất nghe lời nhỉ, chủ nhân, có thể ra tay rồi.” Lò luyện đan cười nói.
Hàn nguyên lão nghe vậy, bất chợt sững lại.
Ra tay?
Ra tay cái gì? Thế này là ý gì?
Ngay lúc lão ta định lên tiếng hỏi.
Ngay lập tức, vách lò luyện đan trước mặt nứt ra một khe hở, giống như một cái miệng sâu hoắm đang mở ra.
Soạt!!
Một cánh tay trắng nõn đầy sức lực trực tiếp túm lấy cổ áo lão ta.
“Ngươi....ưm...ưm...”
Khuôn mặt Hàn nguyên lão biến sắc, trong ánh mắt đầy vẻ kinh hãi.
Lão ta muốn phản kháng, muốn giãy giụa, muốn phóng thích linh lực.
Nhưng chỉ trong nháy mắt, cả người lão ta đã bị cánh tay kia lôi vào trong lò luyện đan.
Vết nứt trên vách lò luyện đan cũng nhanh chóng liền lại như cũ.
Hàn nguyên lão lúc này bị dọa cho sợ mất hồn mất vía.
Luyện đan cả đời, đây là lần đầu tiên xảy ra cảnh tượng kinh người như vậy.
Lẽ...lẽ nào muốn tiếp nhận truyền thừa của đan thần phải tiến hành tiếp nhận ở trong lò luyện đan sao?
Cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-ma-ton/3522871/chuong-568.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.