“Ngươi…..” Thành Tử Dao Trì trợn mắt.
“Được rồi, nếu có gì không vừa ý, Thánh Tử cứ đi nói với Thánh Chủ, người này lão phu xin phép đưa đi.” Hàn nguyên lão nói xong thì mặc kệ thái độ của Thánh Tử, kéo Lâm Tiêu vèo cái biến mất.
Chỉ còn mỗi Thánh Tử sắc mặt khó coi đứng ở đó. Hắn không ngờ Hàn nguyên lão bình thường dễ thương lượng là thế, vậy mà bây giờ lại có thể làm ra chuyện này.
Không phải chỉ là một tên song đỉnh cấp thôi sao! Luyện đan thì có cái gì ghê gớm, võ đạo mới là gốc.
Thánh Tử Dao Trì hừ lạnh một câu, hắn cũng không kiểm tra người khác nữa mà quay người bỏ đi.
Hắn sẽ tiếp tục tìm manh mối về tên trộm này, còn về tên tìm đồ lúc nãy Hàn nguyên lão đưa đi, nhất định sẽ gặp lại trong địa phận thần tộc. Đợi sau khi giải quyết xong việc trước mắt, tìm tên kia tính sổ sau cũng chưa muộn.
Lâm Tiêu bị Hàn nguyên lão đưa đi, cả đường bị lôi lôi kéo kéo về tới đỉnh phong. Ở đây linh khí nồng đậm, hương thơm đan dược phiêu đãng trong không khí, không cần nói cũng biết đây là đỉnh phong chuyên dùng luyện đan.
Lòng Lâm Tiêu lại phải cảm khái một câu, còn chưa kịp dùng 15 ngàn Dao Trì tích phân đã được đưa tới đây rồi, đợi khi nào trở về phải nghĩ cách tiêu số điểm kia mới được. Đúng là không thiệt thòi gì khi làm công hộ thần tộc.
“Tiểu tử, ngươi xưng hô thế nào?” Hàn nguyên lão sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-ma-ton/3522864/chuong-561.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.