“Người trẻ tuổi này không biết từ đâu tới.”
Toàn bộ mọi người như bùng nổ, thi nhau bàn luận. Vị tiểu ca lúc nãy đứng từ xa cũng trợn ngược cả mắt lên.
Trời ạ!
Song đỉnh cấp! vậy mà hắn vừa làm quen được một thiên tài song đỉnh cấp, tên tiểu tử này phát tài rồi, ngưỡng mộ quá đi!
Tiểu ca vừa ngưỡng mộ vừa âm thầm cảm thán.
“Các hạ, xin đợi một chút, chúng ta đi báo tin đã.” Người phụ trách vội vã nói.
Người này chính là nhân tài khó kiếm, đã bao nhiêu người tới báo danh vào Dược Sơn, nhưng đây là lần đầu có người là song đỉnh cấp.
“Ngươi cứ đi thông báo đi, ta đi vào Dược Sơn nhìn chút, có được không?” Lâm Tiêu nói.
“À? Các hạ vào Dược Sơn à? sợ là…..”Người phụ trách do dự một lát.
“Không được thì thôi, không làm phiền các ngươi nữa.” Lâm Tiêu nói xong thì quay người đi.
“Các hạ đợi chút, vào, có thể vào. Nhưng các hạ chú ý an toàn, khí tức bên trong Dược Sơn rất mạnh!” Người phụ trách vội vã gọi Lâm Tiêu lại sau đó đưa thẻ bài vào Dược Sơn cho hắn.
Đây….đây….tính người này làm gì mà vội thế!!
Nhưng hắn cũng chả dám tức giận, một thiên tài như thế này mà để đi mất. Mấy trưởng lão mà biết chuyện thì đời hắn cũng toi.
Không phải chỉ là vào Dược Sơn thôi sao, muốn vào thì cho vào. Dù gì trong Dược Sơn cũng không có nhiều nguy hiểm gây chết người. Những thiên tài thế này vận may cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-ma-ton/3522827/chuong-532.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.