Chương trước
Chương sau
“Người trẻ tuổi này không biết từ đâu tới.”

Toàn bộ mọi người như bùng nổ, thi nhau bàn luận. Vị tiểu ca lúc nãy đứng từ xa cũng trợn ngược cả mắt lên.

Trời ạ!

Song đỉnh cấp! vậy mà hắn vừa làm quen được một thiên tài song đỉnh cấp, tên tiểu tử này phát tài rồi, ngưỡng mộ quá đi!

Tiểu ca vừa ngưỡng mộ vừa âm thầm cảm thán.

“Các hạ, xin đợi một chút, chúng ta đi báo tin đã.” Người phụ trách vội vã nói.

Người này chính là nhân tài khó kiếm, đã bao nhiêu người tới báo danh vào Dược Sơn, nhưng đây là lần đầu có người là song đỉnh cấp.

“Ngươi cứ đi thông báo đi, ta đi vào Dược Sơn nhìn chút, có được không?” Lâm Tiêu nói.

“À? Các hạ vào Dược Sơn à? sợ là…..”Người phụ trách do dự một lát.

“Không được thì thôi, không làm phiền các ngươi nữa.” Lâm Tiêu nói xong thì quay người đi.

“Các hạ đợi chút, vào, có thể vào. Nhưng các hạ chú ý an toàn, khí tức bên trong Dược Sơn rất mạnh!” Người phụ trách vội vã gọi Lâm Tiêu lại sau đó đưa thẻ bài vào Dược Sơn cho hắn.

Đây….đây….tính người này làm gì mà vội thế!!

Nhưng hắn cũng chả dám tức giận, một thiên tài như thế này mà để đi mất. Mấy trưởng lão mà biết chuyện thì đời hắn cũng toi.

Không phải chỉ là vào Dược Sơn thôi sao, muốn vào thì cho vào. Dù gì trong Dược Sơn cũng không có nhiều nguy hiểm gây chết người. Những thiên tài thế này vận may cũng không hề kém, không thể chết ở trong Dược Sơn được.

Đội ngũ phía sau thì sững sờ, nhất là vị tiểu ca kia.

Dược Sơn, có song đỉnh cấp mà lại chọn vào Dược Sơn, cũng không biết người này tài nghệ cao hay là do gan lớn, hoặc là nghé con không sợ hổ dữ. Nếu đổi lại bọn họ có song đỉnh cấp, khẳng định đứng yên tại chỗ đợi người thần tộc tới đón về. Rượu mừng không muốn uống lại muốn uống rượu phạt.

Tên tiểu tử này đúng là trẻ người non dạ! Mọi người nhìn bóng lưng của Lâm Tiêu đều cảm khái lắc đầu.

Ngay sau đó chỉ thấy thân ảnh người phụ trách vừa nói chuyện với Lâm Tiêu động một cái bay nhanh về phía thần tộc báo tin.

Cùng lúc đó Lâm Tiêu đã cầm được thẻ bài vào Dược Sơn, sau khi đi qua tầng tầng lớp lớp bảo vệ, bước qua hai lớp kết giới thì vào được Dược Sơn. Hắn không lập tức hành động mà bay lên không trung quan sát.

Dược Sơn Dao Trì rộng không thấy biên giới, phải nói đây là một dãy núi mới đúng.

Thần tộc Dao trì lập kết giới quanh dãy núi này mà chiếm nó làm của riêng, một dãy núi lớn thế này không phải vương triều nào của Đông Vực cũng có thể khai thác hết được. Hoá ra đây là nền móng của thần tộc Dao Trì.

Thân hình Lâm Tiêu vèo cái bay tới giữa Sơn Dược bắt đầu tìm kiếm. Chưa tới mười phút sau hắn đã tìm được hơn trăm gốc Tử Huyết Linh Chi, đây là dược liệu của đan dược cấp 7, giá trị phải đến hàng vạn linh thạch.

Lâm Tiêu phất tay phải lên, linh khí ào ra.

Gốc Tử Huyết Linh Chi này đã bị cắt gốc, lúc hắn chuẩn bị cất linh chi vào hộp ngọc thì…..

Ong~~

Một luồng khí đen từ trong linh chi tuôn ra, chúng đan xen nhau một cách huyền bí, nhìn từ ngoài vào giống như từng làn sóng đen đan vào nhau.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.