“Chu Tước có tội, xin đại nhân trách phạt!!!”
Hắn thật sự buồn khổ. Tôn thượng đại nhân dốc lòng giúp đỡ hắn như thế, nhưng hắn lại chẳng làm được việc gì cho ra hồn.
“Đứng dậy đi, ngươi có biết thánh địa Dao Trì ở đâu không?” Lâm Tiêu lạnh lùng hỏi.
Giọng nói như tới từ mười tám tầng địa ngục, lạnh buốt thấu xương.
“Được, ngươi đưa ta qua đó, ngay bây giờ!” Lâm Tiêu hờ hững nói.
Viu!!
Chu Tước không chút do dự, trực tiếp biến về nguyên hình.
Chỉ là hình thể lần này duy trì độ lớn khoảng chừng một phần mười.
Kích thước này giúp hắn có thể đạt được tốc độ tối đa.
Lâm Tiêu bước về phía trước, bước lên tấm lưng dày rộng của Chu Tước.
“Bệ hạ, cho ta vài ngày, bây giờ ta sẽ đi đón Anh Túc trở về.” Lâm Tiêu khách khí nói với quân chủ Đại Can.
“Tiểu bằng hữu đi đi, trẫm tin tưởng ngươi!” Quân chủ Đại Can nhận lời.
Vừa dứt lời, đôi cánh Chu Tước dang rộng, hóa thành một luồng ánh sáng, biến mất trước mắt mọi người.
Chỉ trong nháy mắt, Chu Tước và Lâm Tiêu đã rời khỏi hoàng cung Đại Can.
Tốc độ này khiến tất cả mọi người có mặt ở đây đều khiếp sợ.
“Bệ hạ, người cảm thấy tiểu bằng hữu Lâm Tiêu có thể đưa công chúa về không?” Đằng lão ở bên cạnh thấp thỏm hỏi.
“Nếu tiểu bằng hữu Lâm Tiêu không thể thì chỉ e là không ai có thể làm được.” Quân chủ Đại Can dõi mắt nhìn về hướng Chu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-ma-ton/3522819/chuong-523.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.