Phật sống chuyển thế, vậy nhất định có thể dẫn dắt Phật môn bước lại lên đỉnh vinh quang lúc thượng cổ. Ở thời đại này đã có quá nhiều người tới cả Phật môn là gì cũng không biết.
Đức Phật từ bi phổ độ thiên hạ, lòng mang chúng sinh. Thế giới này nên có một chỗ đứng cho Đức Phật, người trong thiên hạ đều có công lợi vậy Phật môn của bọn họ cũng có.
Chỉ là lý tưởng của Phật môn chính là không tranh đoạt với đời, hơn nữa chỉ cho mọi người biết tới Phật pháp nhiều hơn, truyền bá Phật đạo để trong lòng mọi người đều có Đức Phật.
Lâm Tiêu trợn mắt nhìn sự kiên trì của tám hoà thượng này, hắn cũng lười nói. Mấy con lừa đầu trọc ngoan cố này, chỉ sợ từ chối trăm ngàn lần cũng vẫn lẽo đẽo theo sau. Muốn đi theo thì cứ đi theo.
Đợi lúc về đến vương triều Đại Can, tìm một cơ hội trốn đi là được. Lâm Tiêu nhún vai không nói gì, chỉ cần không hỏi về chuông trấn hồn vậy thì kệ bọn họ.
Nguy cơ tà ma đã được hóa giải, dị tượng thiên địa cũng tan biến, mọi người đều thu được lợi ích từ dị tượng. Tất cả Nho gia đều đến chào hỏi Lâm Tiêu, đây là điều cần phải làm!
Sau khi các Nho gia nói vài câu cung kính thì ai về vương triều của người nấy, còn Lâm Tiêu thì ngồi phi thuyền về lại Đại Can với Đằng lão.
Tất nhiên tám vị hoà thượng dưới cái nhìn ngạc nhiên của Lâm Tiêu cũng lẽo đẽo theo hắn lên phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-ma-ton/3522815/chuong-519.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.