“Lâm đại tài, mời nói!”
“Vẫn mong tiểu bằng hữu thỉnh giáo!”
Đằng lão và quân chủ Đại Can đều sáng rực đôi mắt.
Cái vấn đề làm thế nào để phát triển Nho đạo, bọn họ không biết đã suy nghĩ biết bao lâu nhưng vẫn mãi chẳng nghĩ ra được.
Trong thời gian đó, bọn họ cũng thử tiến hành rất nhiều cách, nhưng hoặc là hiệu quả rất ít, hoặc là chẳng có chút hiệu quả nào.
Tất cả đều do vấn đề điều kiện của thời đại này.
Nếu là thời kỳ thượng cổ, Nho đạo có thể sánh vai cùng Võ đạo đấy, thậm chí có chút thế áp đảo cơ.
Ánh mắt hai người sáng rực, nhìn Lâm Tiêu.
Người khác nói ra câu này, có thể bọn họ sẽ khịt mũi coi thường.
Nhưng nếu là lời do Lâm Tiêu thì lại là chuyện khác.
“Biện pháp này gọi là báo giấy!” Lâm Tiêu nói.
“Báo giấy?” Hai người cùng nhíu mày.
Từ này bọn họ chưa từng nghe qua.
“Vẫn mong đại tài giải thích rõ hơn.” Quân chủ Đại Can thành thật xin chỉ giáo, nói.
“Báo giấy chính là đem toàn bộ những chuyện lớn nhỏ, trong ngoài vương triều, thậm chí là chuyện lớn nhỏ trong Đông Vực, kết hợp cùng học thức Nho đạo, viết lên mấy tờ giấy. Phân phát hoặc buôn bán cho mấy bách tính bình dân, giá cả định ra tầm một ly trà là được....”
Lâm Tiêu đem khái niệm báo giấy nói ra.
Quân chủ Đại Can và Đằng lão nghe xong đều trợn mắt há mồm, chuyện này có chút vượt ngoài sức tưởng tượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-ma-ton/3522787/chuong-485.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.