“Cút ra cho ta!!” Đằng lão giận dữ quát.
Bút ngọc màu xanh nhanh chóng viết xuống một chữ 'lui'. Cùng lúc đó Văn Cung tuôn ra thêm một lực lượng gia cố cho nó.
Nhưng khi từ "lui" này tiếp xúc với Lâm Tiêu, nó lập tức sụp đổ và tiêu tan.
Từ 'lui' đã hoá thành vô số tài khí và chính nghĩa hạo nhiên. Uy năng tiêu tan và bị hắn hút vào cơ thể.
Đây không phải Lâm Tiêu cố ý làm vậy mà hắn đang tập hợp lực lượng cho bước tiếp theo của mình.
Nho đạo tấn công trước mặt hắn không thể tạo ra bất kỳ tác dụng nào.
Đằng lão cau mày thật chặt, phương pháp ép lui cũng vô ích.
Hắn lo phương pháp khác sẽ làm tổn thương tiểu hữu.
Chuyện này rất khó.
"Trời ơi!! Tại sao Tương Khách Khanh đột nhiên tấn công Lâm Tiêu!"
"Có nghe thấy lời nói của Đằng lão và tiếng cười ghê tởm vừa rồi không? Người này đã không còn là Tương Khách Khanh, mà là đã bị tà ma nhập thể khống chế."
"Cái gì?! Hôm qua ta mới nói chuyện với Tương Khách Khanh vài câu. Lẽ nào là ta đang nói chuyện với một tà ma sao?"
"Quá đáng sợ, tà ma này đã xâm nhập vào hoàng thất Đại Can."
Cảnh tượng đột ngột khiến tất cả mọi người có mặt đều sửng sốt.
Nhưng so với an nguy của Lâm Tiêu, điều khiến họ sợ hãi hơn chính là... tại sao tà ma này có thể xâm nhập vào hoàng thất Đại Can.
Tương Khách Khanh là người cường giả Hoá Đỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-ma-ton/3522784/chuong-482.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.